Thơ về Nha Trang - Ca ngợi thiên nhiên biển đảo hữu tình

Nha Trang nổi tiếng với bãi biển xanh ngọc, cát trắng mịn và những hòn đảo xinh đẹp. Những vần thơ về Nha Trang mang theo hơi thở biển trời, ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên và tình yêu quê hương sâu đậm.

Thơ về Nha Trang đặc sắc nhất

Nha Trang

Nha trang biển mộng đón chờ...
Sao em chưa đến đón giờ bình minh
Nắng hồng rực rỡ lung linh
Một quê hương để gợi tình sánh đôi.

Nha Trang có cả hương trời
Trầm thơm bát ngát... mọc mời Thi nhân !
Dáng em đẹp giữa khung trần...
Sáng sao phố biển...đẹp phần dung nhan.

Trầm hương tỏa ngát mênh mang...
Đến đây em sẽ trải trang lòng mình!
Nha Trang ngợi cảnh đẹp hình
Như trong giấc mộng khi tình đang vươn...

Nha Trang biển nhớ vô thường
Em đi... để lại vấn vương lòng người...!

Tác giả: Lê Phong Sơn.


Thơ về miền biển Nha Trang

Sóng biển quê hương

Ai đã một lần đến biển Nha Trang.
Mùa sóng biển con sóng tràn bãi cát.
Bờ cát thon dài nằm nghe biển hát
Khúc tình ca Sóng Biển Quê Hương.

Biển du dương trào dâng từng đợt sóng.
Gió vi vu xào xạc rặng dừa xanh.
Như hồn thổi vào tâm tình du khách.
Thắm đượm nghĩa tình như mời gọi không thôi.

Nước biển xanh màu xanh xanh biên biếc.
Lướt làn dạ cô gái tuổi xuân thì.
Nước biển mặn như tình em phố biển
Níu kéo tình chàng du khách phương xa.

Tình em đó tình mặn nồng thắm thiết.
Lúc âm thầm cũng có lúc trào dâng.
Hồn em đó gửi vào trong sóng biển.
Đợi sóng tình gửi gió cuốn du ca.

Tác giả: Lynk Poem.

Nha Trang ngày về

Lại trở về, thăm phố biển Nha Trang !

Một ngày Thu, biển bạt ngàn sóng vỗ

Hàng phi lao rì rào như thổ lộ

Nha Trang mình thơ mộng lắm ai ơi!

Biển khơi xanh như bức họa tuyệt vời…

Bờ cát trắng trải mình trong ánh nắng

Ngắm xa xa lượn lờ con nhạn trắng

Lẻ loi buồn tìm bạn lạc phương xa !…

Núi Cô Tiên huyền ảo trong mây ngà,

Hòn Ngọc Diệp nguy nga từ muôn thuở…

Đến Nha Trang dù một lần cũng nhớ !

Vẻ đẹp Hòn Chồng hoa cỏ nở ngát hương…
Từng cánh buồm mang nỗi nhớ tha phương…

Đưa lữ khách thả hồn vương vấn!

Ponagar tháp Bà luôn đón nhận

Tấm chân tình…cô…lữ…ghé sang đây,
Kiến trúc xưa Chợ Đầm lạ…hay hay,

Như hoa sen nở ngay lòng phố biển

Về Nha Trang một lần lòng lưu luyến…

Sóng biển hiền hòa xô cát trắng Hòn Mun !…

Tác giả: Nhan Banh

Nha Trang ơi

Nha Trang ơi! Ta về khơi nỗi nhớ

Tháng ngày xanh đâu nữa đã xa rồi

Thành phố biển thùy dương dài bờ cát

Những con tàu lướt sóng gió trùng khơi

Ta lại về nhớ lắm một khoảng trời

Cánh diều cao lơ lững chiều lộng gió

Hàng phi lao rì rào nghe sóng vỗ

Cánh hải âu chao lượn biển chập chờn

Ta lại về nhớ lắm những con đường

Nhớ bến cảng bên kia cầu xóm Bóng

Nhớ hòn Chồng trăm năm hoài đứng ngóng

Khẽ gọi tên Nha Trang ơi
Khẽ gọi tên Nha Trang ơi

Hòn Vợ đâu còn xa cách đôi nơi

Nhớ tháp Bà soi bóng nước chơi vơi

Cầu Hà Ra ngậm ngùi tia mắt biển

Nhớ chợ Đầm xe ngựa già nặng chuyến

Ngã Ba Thành ai đến rồi lại đi

Về Nha Trang ao ước mãi điều gì!

Có còn gặp lại người xưa năm cũ

Tóc xanh đó đã nhuộm màu héo úa

Thu lại về thêm nỗi nhớ thu xưa

Nha Trang ơi! Nỗi nhớ biết sao vừa

Khắc mãi trong tim người con viễn xứ

Gót lãng du bước xa mờ quá khứ

Vẫn đong đầy. Ôi! Nỗi nhớ Nha Trang.

Tác Giả: Sinh Hoang

Tháp Bà Nha Trang

Giữa vùng non nước đẹp như tranh

Cổ tháp uy nghi tạo phước lành

Đất thánh lương dân về tụ hội

Long thần sông Cái chạy vòng quanh

Ngó lên lờ lững tầng mây trắng

Nhìn xuống chập chùng sóng biển xanh

Du khách buông mình trong cảnh mộng

Man man nỗi nhớ nước Chiêm Thành!

Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Nha Trang – Ninh Hoà – Dục Mỹ

Hè đến Nha Trang tắm biển hồng

Tham quan cầu Đá với hòn Chồng

Xuôi cầu xóm Bóng lên thăm tháp

Dục Mỹ Ninh Hòa vẫn đợi mong
Tháp Bà nổi tiếng đẹp như mơ

Thành kính dâng hương khắp điện thờ

Thoang thoảng hoa lài thơm vị mặn

Theo dò Xóm Bóng dãy xanh lơ
Khen ai khéo tạc cảnh nên thơ

Hòn vợ hòn chồng duyên kết tơ

Sóng bạc ngày đêm ôm ấp đá

Bao câu hẹn ước vẫn còn trơ
Cũng đã trải qua mấy dặm đường

Ninh Hòa nem nướng vẫn còn vương

Thơm ngon chả cá cua sò ghẹ

Tắm mát dòng Dinh biết mấy thương
Lam Sơn Dục Mỹ nắng quân trường

Thêm mối tình thơ mải vấn vương

Đá Bạc bây giờ sương tuyết phủ

Khơi dòng suối nóng ngất ngây hương.

Tác giả: Mai Hồng

Hòn Vợ Hòn Chồng

Biển biếc Nha Trang dập dìu nồng mặn

Ru mối tình hóa thạch ngàn năm

Bày tay Chồng ghi công trên đá

Gương mặt Vợ theo sóng vỗ bao la

Bàn tay Chồng dựng lên sơn cước

Vẫn ngọt ngào tha thiết biển ơi

Gửi lời yêu Hòn Vợ Hòn Chồng
Gửi lời yêu Hòn Vợ Hòn Chồng

Gương mặt Vợ xin có lần quay lại

Một nụ cười gần, biển cũng hóa xa xôi

Đường Trần Phú gió tràn mùa hạnh phúc

Hoa nở nhiều, hoa nở ở môi nhau

Nên Vợ nên Chồng trăm năm cùng nhịp bước

Những mối tình với biển mãi ngàn sau.

Tác giả: Nguyễn Văn Duy

Về lại Nha Trang

Tôi lại về đây với Nha Trang

Với trời xanh, biển trắng, nắng vàng

Lại được thả hồn vào lưỡi sóng

Thơm, thơm lên bờ cát mịn màng.

Lại được tắm mình giữa mênh mang

Hít làn hương buổi sáng, nồng nàn

Ôi cái mùi thơm đầy quyến rũ

Khiến con tim cứ đập rộn ràng.

Lại được đắm mình đón bình minh

Những dải sáng hồng rực, lung linh

Quyện với hàng dương đầy mộng ảo

Hòa thành bản nhạc chất ngất tình.

Chỉ thiếu em thôi, một bóng hình

Tôi yêu đến cháy cả tâm linh

Và thương đến nghẹn ngào muốn khóc

Trước cảnh chơi vơi của chúng mình.

Tác giả: Mai Hồng

Khánh Hoà di sản văn hoá

370 năm hình thành và phát triển.
Một chặng đường lịch sử chông gai.
Cùng một lòng xây dựng tương lai.
Với lịch sử hùng vang biết mấy.

Chiến thắng vẻ vang mừng ngày giải phóng.
Ngày hai tháng tư toàn vẹn non sông.
Trên dưới một lòng chung sức kề vai.
Tạo nền tảng cho ngày mai tươi sáng.

Mảnh đất rạng ngời chiến công hiển hách.
Được mệnh danh là xứ sở trầm hương.
Với tình cảm dạt dào thân thương.
Cùng tô điểm cho cuộc đời tươi đẹp.

Với chiếc áo dài Việt Nam là quốc phục.
Cùng bao người phụ nữ kiên trung.
Tạo tiếng vang trong hành trình lễ hội.
Tôn vinh áo dài di sản văn hóa Việt Nam.

Một hoạt động biết bao là ý nghĩa.
Được đông đảo tầng lớp được tham gia.
Vào đúng ngày mồng tám tháng ba.
Góp phần ngợi ca vẻ đẹp người phụ nữ.

Ôi sao mà thân thương quá đổi.
Niềm tự hào trong mỗi chúng ta đây.
Cần trân trọng và luôn luôn gìn giữ.
Di sản trường tồn bản sắc Việt Nam ta.

Tác giả: Lynk Poem.

Khánh Hoà quê tôi

Nha Trang phố biển quá nên thơ

Tháp Bà sừng sững luôn che chở

Cầu Đá năm xưa ai hẹn ước

Hòn Chồng đẹp mãi khúc tình mơ

Ninh-Hòa thơ mộng bởi dòng Dinh

Núi Vọng vang danh trong sử sách

Hòn Hèo năm tháng mây giăng phủ

Dốc Lết lao xao sóng trữ tình.

Tác giả: Hải Lộc

Đong đầy nghĩa tình Khánh Hoà quê tôi
Đong đầy nghĩa tình Khánh Hoà quê tôi

>>> Xem thêm tại: Thơ về Cần Thơ - Mộc mạc giàu nghĩa tình miền Tây Nam Bộ

Mùa thu này mời em ghé Nha Trang

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Mùa thu này mời em ghé Nha Trang

Em sẽ thấy với muôn vàn thích thú

Anh chở em dọc theo đường Trần Phú

Ngắm biển chiều và thành phố yêu thương.

Thấy trời chiều rơi những ánh tà dương

Biển long lanh như mặt gương phản chiếu

Sóng và gió reo muôn ngàn âm điệu

Biển Nha Trang chiều đẹp lắm em à!

Em hãy nhìn ở ngoài nơi khơi xa

Từng con thuyền nghiêng nghiêng về ắp cá

Sẽ cảm nhận những nỗi niềm khó tả

Nha Trang thu hơn cả sự thanh bình.

Đêm Nha Trang thật huyền ảo lung linh

Thành phố biển như gợi tình mê hoặc

Ta ngồi đếm giọt cafe tí tách

Và cho nhau những khoảnh khắc tuyệt vời.

Mai ta cùng ngắm bình minh em ơi 

Nha Trang thu với biển trời xanh mát

Biển quê anh rộn ràng như khúc nhạc

Ta bên nhau thêm dào dạt hương tình.

Mình về Nha Trang em nhé

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Mình về Nha Trang em nhé!

Chiều cùng ngồi ngắm biển xanh

Suối khoáng tháp Bà ta ghé

Hòa trong dòng nước trong lành.

Mình về Nha Trang em nhé!

Để nghe sóng hát ngọt ngào

Thành phố hiền hòa rất trẻ

Vươn mình lên những tầm cao.

Nha Trang quê anh vào hạ

Phượng say đỏ những con đường

Ánh mắt em cười duyên quá

Sáng bừng cả một trời thương!

Đi qua dọc đường Trần Phú

Nha Trang thay đổi khác thường

Dừng bên bờ dương ngày cũ

Nhớ về ký ức diệu hương!

Nha Trang hồng

Tác giả: Thanh Phong Vo

Trời nắng, Nha Trang chuyển sắc hồng

Nàng thơ xinh lắm có biết không?

Hoa cười, ngọc thốt, tim ngây ngất

Viết nốt cùng em một chữ đồng.

Theo gió hương tình lặng lẽ đưa

Yêu em nói mấy để cho vừa?

Vườn sau lấp lối đầy hoa tím

Anh choáng ngợp rồi! Em biết chưa?

Kính mát váy hồng, hoa trên tay

Biển tình mỗi phút lại thêm đầy

Em ơi! Cánh cửa thiên đường mở

Men rượu tình yêu, nhắp đủ say.

Bên gốc cây tình, hoa sứ rơi

Con tim giờ biết nói thành lời

Màu hồng gói một hồn thơ nhỏ

Trăm mến ngàn thương! Yêu dấu ơi!

Thơ dịu dàng Nha Trang hồng
Thơ dịu dàng Nha Trang hồng

Nha Trang 2

Tác giả: Ho Nhu

Đã lâu lắm chưa một lần trở lại

Để thả lòng hưng đoái phút tình si

Bấy nhiêu năm còn đọng lại điều gì

Ta mắc nợ… chẳng đi tìm bến đậu.

Nha Trang ơi! Điều gì còn nung nấu

Đã bao lần ta in dấu chân qua

Gửi ân tình chất biển mặn đậm đà

Trong sâu thẳm vẫn ngân nga đọng mãi.

Yêu phố biển như cây yêu hoa trái

Nên tình ta đâu có phải thờ ơ

Bấy nhiêu ngày em còn nhớ để chờ

Hay quên lãng nếu tình cờ gặp lại.

Khát khao không? Trong ta còn nhớ mãi

Đến bây giờ khi nghĩ lại mông lung

Nhớ vùng đất đã có những tương phùng

Nha Trang mãi trong ta cùng năm tháng.

Thơ về Nha Trang và các địa danh nổi tiếng

Nha Trang chiều biển lặng

Tác giả: Giọt Buồn Không Tên

Quê tôi đó miền thuỳ dương cát trắng

Biển mênh mông nghiêng bóng nắng mơ màng

Xin một lần về lại với Nha Trang

Nghe sóng biển mơn man xô bờ cát.

Cuối trời xa dập dìu con sóng bạc

Vẫn thiết tha như tiếng hát mẹ hiền

Vẫn ngọt ngào ru trọn giấc cô miên

Vẫn vương vấn dịu hiền cho bổi hổi.

Nha Trang ơi sao mến thương quá đỗi

Làn gió đưa hương tóc rối mặn mà

Chợt nghe lòng thanh thản giữa bao la

Nhìn ánh bạc ngỡ ngàn hoa trên sóng.

Đi bên em những ngày không biển động

Sao bỗng nhưng như lóng ngóng dại khờ

Cơn gió chiều dìu dịu thổi bâng quơ

Như hơi thở biển mong chờ khao khát.

Trong mắt em một nỗi buồn man mác

Để hồn tôi như lạc giữa cơn sầu

Xin hãy chờ dù xa vắng bao lâu

Vẫn như sóng bạc đầu luôn bên biển.

Nha Trang ơi mãi tuyệt vời thánh thiện

Như tình em mang hương biển ngọt ngào

Hoàng hôn về vương trên ngọn phi lau

Nắng cũng đã nhạt màu chiều lơ đãng.

Biển quê tôi đẹp hoài cùng năm tháng

Vẫn đợi chờ người phiêu lãng về đây.

Lắng yên sóng Nha Trang chiều biển lặng
Lắng yên sóng Nha Trang chiều biển lặng

Nha Trang nỗi nhớ

Tác giả: Gấm Mai

Kỷ niệm ngọt chiều thu mềm nỗi nhớ

Đưa ta về với đất biển Nha Trang

Sóng mãi đợi cùng ai miền trăn trở

Thỏa mộng lòng nỗi khát vọng thầm mang.

Nha Trang hỡi! Tình yêu người mãi sáng

Ngồi bên nhau niềm hạnh phúc khôn cùng

Sóng đảo ngọc tưng bừng tung bọt trắng

Ta ngỡ ngàng thưởng ngoạn chốn bồng lai.

Én trắng liệng dập dờn trên sóng hát

Đón em về thỏa giấc mộng từng đêm

Nơi ốc đảo đôi chân hằn trên cát

Vẫn ngọt ngào tiếng biển hát ru êm.

Chiều lộng gió hải âu vờn sóng cả

Tựa vai kề tình tự giữa trùng khơi

Thủy cung động lung linh ngàn sao ngã

Tiễn em về biển vẫn hát ầu ơi.

Biển giữ mãi tình ta dòng lệ thẳm

Sóng âm thầm hôn đến nát bờ thương

Dẫu xa cách ngàn trùng khơi vạn dặm

Tình đôi ta ngọn lửa sáng đêm trường!

Cái nắng Nha Trang

Tác giả: Nguyễn Xuân Sanh

Yêu vô cùng cái nắng Nha Trang

Lớt phớt nghiêng đầu gió lúa vàng

Mặc dù nắng chạy trên đường phố

Có lúa đâu mà vẫn reo vang?

Em học sinh lướt mát hiên dài

Thấy bóng ngả chiều thêm ban mai

Bước ra ngã sáu chân nhè nhẹ

Sợ áo mình động nắng khỏa vai.

Cái nắng hăng mùi thơm biển khơi

Nắng chao chao cánh hải âu trời

Trên không gian một màu xanh vắng

Rớt theo chiều mái tóc buông lơi.

Nắng là nắng mấy dặm đường xa

Có hương dừa cát với tiếng ca

Mắt em thiếu nữ nhìn qua gió

Bỗng thấy đời vô đầy cả nhà.

Nhịp nắng ngày sao quá êm trong

Len vào ta háo hức tấm lòng

Yêu màu tường và yêu đất nước

Quê ta thắm lá nắng thêm bông.

Nắng lồng áo như bụi mưa vây

Thấy vui xuân chấp chới tháng ngày

Những cô gái giọng nhanh sóng biển

Mừng đầu năm, tay vốc nắng bay.

Trước Nha Trang

Tác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ

Ta đứng trước Nha Trang

Không có gì để nói

Biển xanh đến tận sắc trời

Ta bỗng như người có lỗi.

Hỡi chiếc thuyền khơi

Trên bãi úp mình đợi chờ con nước

Ước chi ta như người

Nỗi khát ra khơi còn có được!

Khắc khoải đợi trước Nha Trang
Khắc khoải đợi trước Nha Trang

Bây giờ ta như vỏ ốc

Trống rỗng hết bao điều quên nhớ

Lơ lửng cả những câu thơ dễ vỡ

Tiếng gió u u

Ngột ngạt khí trời.

Hãy nhặt ta lên

Nha Trang ơi

Và ném vào biển thẳm

Ta sẽ hiểu thế nào là muối mặn

Giọt mồ hôi chát đắng nỗi trần gian.

Biển chiều

Tác giả: Dũng Đoàn

Anh đưa em về thăm lại quê hương

Vùng biển Nha Trang mịn màng cát trắng

Hoàng hôn dần buông còn vương chút nắng

Gió thổi rì rào nước cuộn bến bờ xa.

Đoàn ghe tàu neo đậu lúc chiều tà

Em tựa vào vai anh nghe thì thầm sóng hát

Trời nước bao la biển mênh mông xanh ngát

Như tình chúng mình dào dạt phải không anh?

Con đường trồng nhiều những loại cây xanh

Ghế đá công viên ngày nao gặp gỡ

Mong sao đôi mình nên duyên nên nợ

Sống êm đềm hạnh phúc đến ngàn sau.

Mấy năm trôi qua cứ ngỡ hôm nào

Xuân, hạ, thu, đông bốn mùa lặng lẽ

Đêm nằm nghe tiếng sóng ru khe khẽ

Biển quê mình lấp lánh ánh trăng sao.

>>> Xem thêm tại: Tuyển chọn thơ về Cần Thơ - Ca ngợi vẻ đẹp sông nước

Về nhé Nha Trang

Tác giả: Nguyễn Ngọc Hồng Phước

Tôi về nhé! Nha Trang, luôn hoài nhớ

Nhớ thật nhiều như thuở mới vừa quen

Biển Nha Trang, đêm sáng rực ánh đèn

Thành phố trẻ vừa nhen tình cảm lạ. 

Gió nhè nhẹ, biển trời xanh đẹp quá

Sóng ngọt ngào trắng xóa vỗ bờ yêu

Đảo lặng im phô vẽ đẹp mỹ miều

Nha Trang vẫn yêu kiều trong nắng sớm.

Như ngây ngất một tình yêu vừa chớm

Tôi ngậm ngùi rời thành phố thân thương

Chắc rồi đây tôi sẽ mãi còn vương

Khoảnh khắc ấy, ánh nhìn ngây ngất ấy.

Rủ em cùng về nhé Nha Trang
Rủ em cùng về nhé Nha Trang

Xin lưu giữ nụ cười xinh nồng cháy

Để trọn đời và mãi mãi làm riêng

Cất vào hồn hình ảnh đẹp trinh nguyên

Nha Trang hỡi mai này ta gặp nhé!

Nha Trang tôi yêu

Tác giả: Phạm Thị Kim Ngân

Mây che con sóng cuối trời

Thuyền ai về bến xa khơi êm đềm

Hòn đen bừng sáng từng đêm

Vịnh Vân Phong dải lụa mềm nên thơ.

Tôi tìm tình cũ ngày xưa

Bâng khuâng tôi viết lời thơ tặng người

Bạn thơ ai đã gọi mời

Chung ly uống cạn một trời mùa xuân 

Vòng tay của những ái ân

Cảm ơn các bạn muôn lần Nha Trang.

Vịnh Nha Trang

Tác giả: Nguyễn Viết Thắng

Nha Trang về nhé em nào

Quê anh nắng sớm chạm vào bờ xanh

Đón bao ngọn gió trong lành,

Hàng trăm đảo nhỏ khắc thành nét duyên.

Bến thuyền tấp nập người lên

Cáp treo lơ lửng ở trên biển trời

Cô Tiên núi ngủ thảnh thơi

Con ông tạo hóa rong chơi quên về.

Nàng nằm duỗi mái tóc hề

Hai chân co lại nhìn về trời xanh

Trót yêu trai xứ hiền lành

Thủy chung trọn vẹn nàng dành Nha Trang.

Chiều Nha Trang xưa 

Tác giả: Ngọc Quang Đỗ

Một thời nghệ sĩ lang thang

Gặp em nơi phố Nha Trang biển tình

Mắt huyền duyên dáng quá xinh

Mi cong, đài các sóng tình ta say.

Nhạc thơ theo suối tóc bay

Lâu đài tình ái dựng xây mộng huyền

Đêm nằm ru giấc cô miên

Chập chờn lạc bước cõi tiên mơ màng.

Rồi nàng cất bước sang ngang

Nhạc đau, thơ tủi, cung đàn ngẩn ngơ

Buồn tình lê gót bơ vơ

Sóng ru bờ cát thẩn thờ chiều buông

Nỗi niềm hoài chiều Nha Trang xưa
Nỗi niềm hoài chiều Nha Trang xưa

Hãy để những vần thơ về Nha Trang đưa bạn về miền biển xanh êm đềm, cảm nhận vẻ đẹp nên thơ và tình người đôn hậu. Đây chính là món quà tinh thần quý giá cho những ai yêu biển và yêu quê hương Việt Nam.

 

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.