Sớm mai còn khuyết mảnh trăng hạ tuần.
Thuyền ghe ngang dọc quây quần
Trăm quê bẹo dựng cột cần nhấp nhô.
Chòng chành xuống chợ ngẩn ngơ
Tại sông nước hay bất ngờ mắt ai.
Giật mình lỡ chạm bờ vai
Làm chung chiêng cả nắng ngoài bờ sông.
Thuyền đi sóng động ngang dòng
Tôi về thưa vắng nỗi lòng Hậu Giang.
Rằng mình đã trót đa mang
Mà còn đeo đẳng lo toan phận người.
Lênh đênh cá nước, chim trời
Nổi nênh mong được lãi lời chút thôi
Người đi chợ vắng thuyền trôi
Sớm mai nhớ gặp lại người được chăng?
Ở đây chợ nổi Cái Răng
Bán mua cả nỗi nhọc nhằn tháng năm…
Tác giả: Xuân Quỳ
Bềnh bồng chợ nổi trên sông
Vườn cây hoa trái ruộng đồng về đây
Cô em xuồng lái dẻo tay
Vàng tươi vựa lúa hây hây má hồng.
Sầu riêng măng cụt chất chồng
Nợ vay trao đổi mênh mông đêm ngày
Mặt trời chuếnh choáng như say
Trăng sao cũng xuống vui vầy bán mua…
Tác giả: Bằng Việt
Lội rừng, ngày ấy có em,
Đôi bờ đá ẩm, vắt sên bám nhiều.
“Quê em có bến Ninh Kiều…”
Bỗng dưng em kể suốt chiều tung tăng!
Tháng Giêng trời giá căm căm,
Đôi con cua cáy nhỏ bằng ngón tay!
“Anh ăn gắng khỏe đợt này,
“Phải chi về miệt dưới đầy cá tôm…”
Cánh rừng tận chót Trường Sơn
Từ đây xuôi xuống Mê Kông đâu nhiều,
Xa xôi chi bấy Ninh Kiều,
Giặc tan, thả một mái chèo, là quê!
Thế thôi, sao chẳng kịp về
Giá như qua khỏi mùa hè ấy thôi!
Tôi ra ngoài Bắc xa xôi,
Ninh Kiều - tên ngủ trên môi, thầm thì…
Cần Thơ… Giây phút dừng xe,
Ngẩn ngơ bến cá, bốn bề đông vui
Em như ngọn gió yêu đời
Thổi vào tôi, thổi về tôi… “Ninh Kiều”!
Tác giả: Nguyễn Đình Minh
Sao vỡ vụn cháy trên dòng sông tím
Gió run lên khắc khoải sợi tơ đàn
Da diết, điệu lý thương tìm bạn
Giữa muôn trùng vời vợi Hậu Giang
Bao đầy vơi gửi vào trong lời hát
Ngàn sợi tơ tình vương vấn phía chân mây
Khao khát, nhớ thương… thấm đầy khuya bát ngát
Tiếng vỗ sóng lòng, day dứt sóng sông sâu.
Con sáo bay đi ngang trời không in bóng
Biệt tăm con cá lội lòng sâu
Điệu lý giăng muôn ngàn mắt lưới
Người kéo vớt lên …lấp lánh những nốt sầu.
Đàn cạn tiếng nhưng dư âm chẳng cạn
Hun đốt tâm can, dạ xót như bào
Thương thế trái tim yêu nơi cuộc đời hữu hạn
Vật vã xẻ mình đau đớn thế này sao!
Ta như một con thuyền độc mộc
Chìm giữa lý thương đêm gối bến Ninh Kiều
Ôm một nửa vầng trăng thao thức
Ai ở cuối trời… có cầm nửa trăng rơi?
>>> Xem thêm tại: Chùm thơ về Hải Dương chan chứa tình quê hương sâu sắc
Tác giả: Lê Giang
Từng bước nhẹ nâng niu
Qua chiếc cầu dây văng miền yêu dấu
Nghe mơn man sóng vỗ mạn phà
Nghe điệu lý qua cầu, em hỏi gió có nghe?
“Trăng đưa gió qua sông,
Trăng mỏi mòn trăng đợi”.
Em mãi lý qua cầu, điều ước mong nhắn gởi
Chiếc phà xưa mang hình vóc chim ưng
Xòe đôi cánh dây văng dạo khúc
“Ai đã từng… Qua Cửu Long Giang”
Thấy rồng vàng tung gió.
Vẫn giai điệu lý qua cầu một thuở
Sao hôm nay sóng nước Cần Thơ
Từng sợi dây văng cung bậc thỏa ước mơ
Thương lắm nhịp cầu tre lắt lẻo
Nhớ lắm tiếng lao xao mạn phà sóng vỗ
Em lý qua cầu liền một dải nước non.
Tác giả: Khuyết danh
Dù ai đi ngược về xuôi
Chẳng ai xinh đẹp như người Cần Thơ
Ninh Kiều con gái dễ thương
Bình Thủy con gái đẹp dường như hoa
Cái Răng vẻ đẹp kiêu sa
Ô Môn con gái thật là đáng yêu
Phong Điền vẻ đẹp yêu kiều
Mấy em Cờ Đỏ làm siêu bao chàng
Vĩnh Thạnh cao quý như vàng
Thốt Nốt con gái thuộc hàng cực xinh
Thới Lai đẹp tựa minh tinh
Mấy em thành phố ai về vấn vương
Ở đâu con gái dễ thương
Chẳng đâu sánh với Cần Thơ Quê mình.
Tác giả: Tăng Thảo
Em mời anh đến Cần Thơ
Xem quê em đó bây giờ ra sao
Vẫn dòng sông Hậu rì rào
Cầu Cần Thơ đã, vững cao đôi bờ
Ninh Kiều bến vẫn nên thơ
Công viên, ghế đá, ai chờ đợi ai
Nam thanh, nữ tú mê say
Cầu Tình Yêu đó dắt tay đôi mình..
Cần Thơ phong cảnh hữu tình
Cái Răng Chợ Nổi xập xình bán, mua
Trái cây đủ loại theo mùa
Vườn xanh, trái ngọt không thua vùng nào
Cần Thơ, lẩu mắm xin chào
Món ngon nức tiếng anh nào cũng mê
Mê nhất là gái nhà quê
Áo dài tha thướt không nề gió sương
Gặp em, anh sẽ vấn vương
Nghe câu vọng cổ trăm đường anh thương
Anh ơi, mau hãy tìm đường
Về Cần Thơ nhé, tỏ tường quê em.
Tác giả: Lãng tử quân
Gặp em sông nước Cần Thơ
Đờn ca tài tử ngẩn ngơ câu hò.
Mênh mang sông nước con đò.
Mà sao giọng hát câu hò thấm duyên.
Giao lưu giọng hát ba miền
Sao mà yêu thế nỗi niềm quê hương
Anh từ xứ sở Huế thương.
Vào thăm em gái bốn phương biển trời
Thương em giọng nói tiếng cười
Lẫn pha tiếng gió tình người bao dung
Trời sinh trời dưỡng cho dùng
Sẻ chia đùm bọc sống chung an nhàn
Đời người số kiếp lang thang
Gặp nhau là quý mình mang nụ cười
Để cho cuộc sống mãi tươi
Cháu con u Lạc tình người dựng xây.
Tác giả: Danh Lợi
"Cần thơ gạo trắng nước trong"
Một lần anh đến để lòng ngẩn ngơ
Nụ cười em như đợi chờ
Thả hồn anh nói tình mơ bóng nàng
Ra về ta nặng những mang
Yêu người con gái mở trang tím khờ
Bước chân sao cứ bơ vơ
Đẹp xinh duyên dáng lu mờ chí tâm
Đêm buông hay khúc nhạc trầm
Nghe sao dạ cứ lặng câm thế này
Câu từ lại chẳng buông ngay
Để rồi mong nhớ có ngày hợp duyên
Em ơi ! ghé bến thuyền quyên
Gửi cho anh mấy lời khuyên chân thành
Ra về chỉ có mình anh
Lắng đọng đôi chút mộng lành nơi đây.
Tác giả: Nguyễn Minh Thủy
Tôi sẽ thăm bến Ninh Kiều thuở ấy
Sông Hậu, bến thương tìm lại bóng xưa
Bến vẫn đợi lăn tăn từng gợn sóng
Sông Hậu Giang, nhớ chiều vắng năm nào.
Con sóng nhỏ trôi đi dòng nước bạc
Người đợi tôi hay bỏ bến sang ngang?
Năm tháng cứ trôi, thuyền có đợi chàng?
Tôi lặng lẽ, tìm bến tình dĩ vãng.
Nơi bến vắng, đừng quên thuyền năm tháng
Giọt nắng Hậu Giang, thơm gạo trắng trong
Về lại miền Tây xao xuyến trong lòng
Ơi sóng nhỏ, chờ mong ngày trở lại.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Mùa hạ này anh về với Cần Thơ
Dòng sông Hậu có đôi bờ mưa nắng
Quê hương em có nước trong gạo trắng
Có con đò luôn chở nặng tình quê
Anh xuống đây sao chẳng muốn quay về
Có phải chăng anh đã mê sông Hậu
Có nhánh mù u bướm vàng vẫn đậu
Mê câu hò ơi tình bậu dở dang
Con sông quê có điên điển bông vàng
Cô thôn nữ chèo đò ngang đưa đón
Chiếc áo bà ba xinh tươi mơn mởn
Nụ cười duyên con nước lớn nước ròng
Bến Ninh Kiều ngắm dòng nước mênh mông
Anh thấy em đôi má hồng e thẹn
Cần Thơ ơi phải nơi đây điểm hẹn
Tây Đô ngọt ngào ai đến cũng mê
Cô bé xinh xinh có mái tóc thề
Cho anh hỏi thăm đường về thành phố
Cứ tự hỏi mình nên đi hay ở
Khi ra về mang nỗi nhớ khôn nguôi.
Tác giả: Oanh Bui
Không quên được bạn ơi tôi nhớ lắm
Vườn hoa lan một chiều nắng mộng mơ
Đi bên nhau đường phố vắng Cần Thơ
Hiu hiu gió thổi tóc mơ ngày đó!
Bay nhè nhẹ tỏa hương trong nhung nhớ
Mình bên nhau bỏ ngỏ những lời yêu
Bạn nhớ không thuyền cập bến ninh kiều
Bồng bềnh sóng trong buổi chiều lộng gió!
Về Hà nội tôi vẫn thường nhung nhớ
Đêm dịu dàng trên đường phố đông người
Vẳng đâu đây có những tiếng nói cười.
Tác giả: Ducmanh Pham
Cần Thơ ơi ai về đi để nhớ
Nhớ Ô Môn sông bên lở bên bồi
Bến Ninh Kiều lờ lững con nước trôi
Chiều nhạt nắng dạ bồi hồi xao xuyến.
Đến Cái Răng để nghe lòng lưu luyến
Chợ trên sông rộn tiếng những ghe hàng
Đêm Phong Điền nghe nỗi nhớ miên man
Máu đổ xuống hiên ngang không lùi bước.
Vĩnh Thạnh ơi dù đi xuôi về ngược
Ruộng thâm canh xanh mượt những cánh đồng
Ánh lửa hồng soi nước bạc trên sông
Xuồng xuôi ngược bềnh bồng đêm trăng tỏ.
Qua Thới Lai hỏi ai về Cờ Đỏ
Thăm người em phương đó vẫn đợi chờ
Chén rượu nào chiều Thốt Nốt say mơ
Đêm Bình Thủy ngẩn ngơ thêm thương nhớ.
Tây Đô ơi phải chăng là duyên nợ
Đêm phương Nam bỡ ngỡ giữa Ninh Kiều
Bến sông nào ai đứng đợi người yêu
Cho môi mắt vấn vương nhiều khao khát.
Đến quê em chợt thấy lòng dào dạt
Một tình yêu mộc mạc đất chín rồng
Đẹp rạng ngời thành phố mới ven sông
Nghe xao xuyến chạnh lòng đêm từ tạ.
Cần Thơ ơi với tôi là tất cả
Đợi tôi về thương quá một tình yêu
Tác giả: Hungcuong Truong
Cần thơ có bến Ninh Kiều
Có cô thôn nữ có người tôi yêu
Nhìn sang cành lá liu xiu
Phù Sa vẫy gọi có yêu không nào
Hàng Dương cảnh rất ngọt ngào
Người nào đến đó dạt dào yêu thương
Bãi Cát cũng rất dễ thương
Kế bên sông Hậu con đường tôi yêu
Về thăm mảnh đất tôi yêu
Biết bao là nhớ những chiều cùng em
Cùng em đi hội mà xem
Đua heo Mỹ Khánh có kèm thưởng to
Chiều về nghe muỗi vi vo
Ghé vào Chợ nổi bụng no ít tiền
Nếu bạn còn cái tính siêng
Quay về chốn củ Chợ đêm Ninh Kiều
Nếu bạn rất thích ăn nhiều
Ghé vào hẻm một vịt chiều nấu chao
Nếu bạn thích cảnh xôn xao
Vũ trường Golf club dạt dào yêu thương
Nếu bạn muốn tỏ tình thương
Ghé vào Gia Phát cồn Khương thân tình
Nếu bạn muốn cảnh yên bình
Happy lộ mới chúng mình đừng quên.
Cần Thơ tôi mãi gọi tên
Như người con nhỏ gọi tên mẹ hiền!
Tác giả: Đỗ Quý Doãn
Bâng khuâng về lại Cần Thơ
Trời xanh mây trắng ngẩn ngơ lòng người
Dòng sông vẫn lững lờ trôi
Chở bao kỷ niệm đầy vơi tháng ngày,
>>> Xem thêm tại: Thơ về Cần Thơ - Mộc mạc giàu nghĩa tình miền Tây Nam Bộ
Tác giả: Minh Tam Nguyen
Cửu Long sông Hậu đất trời
Cần Thơ trù phú khắp nơi người về
Trái cây thơm lúa tình quê
Ninh Kiều bến hẹn lời thề sắt son
Bạt ngàn đô thị nước non
Cái Răng chợ nổi vẫn còn chờ ai
Khách du vương vấn trúc mai
Tây Đô thục nữ Thiên Thai diễm kiều!
Tác giả: Diệp Văn Hòa
Cần Thơ sông nước đẹp như mơ
Đã gặp là đây thỏa đợi chờ
Sông Hậu đôi bờ cầu nối nhịp
Ninh Kiều bến vắng nắng hong trưa
Khách xa bỡ ngỡ trời mây nước
Đất lạ chào mời tiếng gió đưa
Lưu luyến gì không lần gặp gỡ
Ra về còn vội chép vào thơ.
Tác giả: Bách Tùng Vũ
“Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó lòng không muốn về”
Hoang sơ sông nước bốn bề
Từ khi mới lập, tên đề Trấn Giang
Sử xưa lưu lại ghi trang
Gần ba trăm tuổi, thời gian ập thành
Cần Thơ vùng đất an lành
Rợp vườn cây trái trĩu cành sum xuê
Bao la ruộng lúa, bờ đê
Rạch, kênh chằng chịt, sông quê nối liền
Người dân chân chất dịu hiền
Nói câu ngọt lịm giọng miền Tây Đô
Xuồng, ghe chợ nổi nhấp nhô
Chở chuyên trên bến ra, vô rộn ràng
Dễ thương cô gái bán hàng
Áo bà ba thắm bao chàng mê say…
Ai xuôi miệt thứ miền Tây
Nghe câu vọng cổ ngất ngây cõi lòng.
Tác giả: Nguyễn Tuyết
Cần thơ có Bến Ninh Kiều
Đôi cầu nối nhịp là cầu tình yêu
Hoa giăng sáng Rực như sao
Du thuyền đón khách tiếng ca ngọt ngào
Cần thơ chợ nổi cái răng
Trong và ngoài nước tham quan ngày ngày
Nhìn sông trăng nước gió mây
Ai ơi xin chớ bỏ qua nơi này …
Những bài thơ về Cần Thơ không chỉ ca ngợi cảnh sông nước hữu tình mà còn gửi gắm tình người đằm thắm, chân chất. Đọc và cảm nhận để thêm yêu mến mảnh đất miền Tây hiền hòa và giàu nghĩa tình này.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.