Những bài thơ về cây lúa chan chứa tình quê

Cây lúa là biểu tượng của làng quê Việt, nuôi sống biết bao thế hệ. Những bài thơ về cây lúa không chỉ ca ngợi vẻ đẹp giản dị mà còn chất chứa tình cảm thiêng liêng với đất, với người.

Bài thơ mộc mạc về cây lúa

Sống chung với lũ 

Tác giả: Văn Liêm

Nghe tưởng như
câu chuyện xưa thần thoại
Nàng Nữ Oa đội đá vá trời
Ta xẻ đất vạch đường cho lũ chảy
Và nghiêng đồng xả lũ ra biển Tây.

Cây lúa nước vươn lên khấp khởi
Nước ngọt về rửa sạch mặn phù sa
Ngọn lũ năm xưa tràn ngập nóc nhà
Ta đắp đất nâng nền cao hơn nữa.

Xưa Sơn Tinh vượt muôn vàn gian khổ
Đã kiên cường chiến thắng Thủy Tinh
Nay ta mang ngọn lửa ấm trong tim
Tìm giải pháp để sống chung với lũ.

Cuộc sống vẫn trôi bao điều trăn trở
Nhân ái với con người,
chung sống với thiên nhiên.

Tình quê hằn in Sống chung với lũ

Đồng lúa

Tác giả: Nguyễn Quang Vinh

Trên mảnh đất phù sa
Bé say sưa ngắm ngía
Những dãy núi mờ sương
Những đồng lúa vàng ươm
Rì rào trong nắng sớm
Các cô bác nông dân.
Đang bắt sâu tát nước
Cho hạt thóc căng tròn
Thành gạo để bé ăn.

Thóc thóc 

Tác giả: Nguyễn Quang Vinh

Trên những vùng đất phù sa
Em bé nhìn say mê
núi mù sương
Cánh đồng lúa vàng
Thì thầm trong ánh nắng ban mai
Các cô bác nông dân.
Bắt giun nước
Hạt gạo tròn
Trở thành cơm cho bé ăn.

Cánh đồng lúa vàng

Tác giả: Phạm Văn Đệ

Cánh đồng lúa chín
Vàng như thảm nhung
Theo gió nhẹ rung
Làn hương thơm mát.
Cánh đồng bát ngát
Nặng trĩu mùa vàng
Đàn trâu lững thững
Cõng lúa về làng.

Cây lúa

Tác giả: Huệ Trinh

Đông giá vừa tan
Trời đổ nắng vàng
Rộn ràng mùa mới
Mầm xanh phơi phới

Áo mới ra đồng
Mẹ còng lưng cấy
Mồ hôi mây mẩy
Thánh thót ruộng cày

Thoăn thoắt đôi tay
Từng cây lúa nhỏ
Gọi từng sợi gió
Chở mưa tưới đồng

Đừng gọi cơn giông
Làm đau mầm lúa
Đừng kêu nắng lửa
Thui lúa cháy bời

Hãy nói ông Trời
Thuận hoà mưa nắng
Người không lo lắng
Lúa đẹp dâng đời.

Cánh đồng làng

Tác giả: Đặng Minh Mai

Bao xa cách nay về thăm lại
Cánh đồng làng nhẫn nại công cha
Ngạt ngào hương lúa toả xa
Đượm mồ hôi mẹ rớt qua tháng ngày!
Con đường nhỏ thơ ngây còn đó
Bụi tre xanh lấp ló bóng cò
Xa xa có mấy đàn bò
Thủng thẳng cất bước khi no trong lòng
Quê hương hỡi mỏi trông mong đợi
Ký ức xưa vời vợi trở về
Những ngày cắt cỏ bờ đê
Lội bơi cùng bạn sông quê mỗi chiều
Lúa trĩu hạt bao nhiêu công sức
Của mẹ cha thao thức bao ngày
Cấy cày vất vả mê say
Thức khuya, dậy sớm lòng đầy niềm vui
Mùa thu hoạch bồi hồi trong dạ
Thành quả đây nay đã đến gần
Gạo thơm, hạt béo trắng ngần
Thắm tình quê mẹ ân cần sẻ chia!

Êm đềm kí ức Cánh đồng làng

Đồng quê ngày mùa

Tác giả: Ho Nhu

Chiều về ngắm cảnh đồng quê
Mênh mông cò lượn bốn bề xốn xang
Một màu thảm lúa dát vàng
Bồi hồi hoài niệm những trang sách đời
Tuổi thơ nhặt nhánh thóc rơi
Chắt chiu gom góp cuộc đời mẹ cha
Bát canh, thìa mắm, quả cà
Giọt mồ hôi đổ… nâng ta trưởng thành
Ra đi bằng chị bằng anh
Trở về ngắm lại bức tranh ngày mùa
Dù không còn cảnh thi đua
Sân kho hợp tác trống khua rộn ràng
Đồng quê mình vẫn rộn vang
Người người hối hả nắng vàng hong phơi
Bôn ba khắp bốn phương trời
Không quên hạt gạo, tình người quê ta
Hương thơm gạo mới quê nhà
Ơn người cày cấy gần xa sớm chiều
Cảnh đồng quê thật đáng yêu
Bâng khuâng lại nhớ những chiều có nhau.

Hương lúa

Tác giả: Trương Thị Anh

Nồng nàn hương lúa đồng quê
Ngày mùa vất vả lúa về đầy sân
Đồng xa cho đến ruộng gần
Lúa vàng trải thảm hương nồng cốm quê
Cò vui sải cánh bay về
Tình quê hương lúa như mê hoặc lòng
Bóng ai ngả lộng trên đồng
Hiu hiu gió thổi tóc bồng bềnh bay
Cánh đồng lộng gió chiều nay
Lâng lâng bỗng thấy như say cảnh làng.

Lời tự tình cây lúa

Tác giả: Phú Sĩ

Thương lắm chân tình ơi cây lúa quê hương
Nắng chiếu sương rơi một đời bao lam lũ
Thấm giọt mồ hôi mấy mùa luôn bám trụ
Chẳng quản nhọc nhằn cho vụ lúa oằn bông
Thương lắm chân tình câu hát lý bên sông
Tất tả mùa thương con nước ròng nước lớn
Nắng hạn phèn chua cây lúa buồn than thở
Nụ cười dở dang vẫn thắm nở môi hồng
Thương lắm chân tình cây lúa vẫn hoài mong
Cho cuộc đời vui thêm nồng câu thân ái
No ấm an lành bỏ qua ngày dầu dãi
Đầu đội gió trời thương lắm ấy nhà nông
Thương lắm chân tình cây lúa lại đơm bông
Nhắn gởi yêu thương trong lòng người xa xứ
Mỏi gót phong sương trên bước đường lữ thứ
Xin hãy quay về nơi đất mẹ còn trông ….

Cây lúa quê hương

Tác giả: Quang Nguyễn

Từ bao giờ lúa đã có
Ai tô màu xanh dịu hiền
Mồ hôi đổ bao gian khó
Từ bao giờ thời tổ tiên

Ai làm quê hương xanh
À bác nông dân họa sĩ
Vẽ bằng mồ hôi hình thành
Bằng nước mắt, bằng ý chí

Mai con lớn, nhớ yêu thương
Người cho con, từng hạt gạo
Để con no với quê hương
Từng miếng cơm, từng manh áo

Quê ta đẹp, có nông dân
Bao mùa cày cấy siêng năng
Vì quê hương, bao thế hệ
Phơi mình mưa nắng bảo vệ
Lúa tươi tốt, đồng xanh mơn.

Gắn bó thân thương Cây lúa quê hương

Hương chiều

Tác giả: Thanh Phong

Là đà khói bếp quyện sương thanh
Nắng tắt bên nương quạ đậu cành
Ruộng họ dùng dằng gom lúa thóc
Nhà mình quấn quýt đợi cơm canh

Gian lao cũng giữ tình nồng thắm
Khổ sở nhưng trao mộng ngọt lành
Mãi mãi yêu nhau tròn thệ nguyện
Nghèo mà ấm áp chẳng đua tranh.

<<< Khám phá thêm: Thơ nhớ người yêu sâu lắng khiến lòng thổn thức

Thơ về lúa cho trẻ mầm non

Bé trồng lúa 

Tác giả: Phạm Hổ

Bé dồn đấy cát
Từng đống con con
Cắm nhúm cỏ non
Thành hàng thẳng thẳng

Hai bàn tay trắng
Như cánh bồ câu
Reo vỗ vào nhau
” A! A! lúa mọc

Trên cành dâm bụt
Sáo sậu đứng nhìn
Bé đi múc nước
Tưới hàng lúa xanh.

Cánh đồng lúa vàng 

Tác giả: Phạm Văn Đệ

Cánh đồng lúa chín

Vàng như thảm nhung

Theo gió nhẹ rung

Làn hương thơm mát.

Cánh đồng bát ngát

Nặng trĩu mùa vàng

Đàn trâu lững thững

Cõng lúa về làng.

Yêu đồng lúa xanh

Tác giả: Tụ Vinh

Em yêu đồng lúa xanh
Đêm gió mát trăng thanh
Ngan ngát đưa hương lành
Đồng xanh tươi lúa xanh

Em yêu đồng lúa xanh
Mồ hôi vẽ nên tranh
Công cha mẹ góp thành
Nuôi em tròn ngày xanh

Em yêu đồng lúa xanh
Nắng mai vàng hanh hanh
Lúa vờn sương long lanh
Vui bước chân học hành

Em yêu đồng lúa xanh
Cho mái trường em xinh
Cho nước non thanh bình
Hồng tươi ánh bình minh.

Gắn bó thân thương Cây lúa quê hương

Cái máy tuốt lúa 

Tác giả: Định Hải

Trông kìa, máy tuốt

Rung triệu vì sao

Đầy sân hợp tác

Thóc vàng xôn xao.

Máy tròn xoay tít

Núi thóc dần cao

Máy không biết mệt

Cười reo rào rào.

Chú công nhân ơi

Máy ngoan thật nhỉ

Suốt cả mùa vui

Máy thành dũng sĩ.

Yêu đồng lúa xanh 

Tác giả: Tụ Vinh

Em yêu đồng lúa xanh

Đêm gió mát trăng thanh

Ngan ngát đưa hương lành

Đồng xanh tươi lúa xanh

Em yêu đồng lúa xanh

Mồ hôi vẽ nên tranh

Công cha mẹ góp thành

Nuôi em tròn ngày xanh

Em yêu đồng lúa xanh

Nắng mai vàng hanh hanh

Lúa vờn sương long lanh

Vui bước chân học hành

Em yêu đồng lúa xanh

Cho mái trường em xinh

Cho nước non thanh bình

Hồng tươi ánh bình minh.

Con trâu đen lông mượt 

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Con trâu đen lông mượt

Cái sừng nó vênh vênh

Nó cao lớn lênh khênh

Chân đi như đập đất

Trâu ơi ăn cỏ mật

Hay là ăn cỏ gà

Đừng ăn lúa đồng ta

(Lúa của mẹ của cha

Phải cấy cày vất vả)

Trâu ơi, uống nước nhá

Đây rồi nước mương trong

Có ánh mặt trời hồng

Có ánh mặt trăng tỏ

Bờ mương xanh mướt cỏ

Của trâu đấy, tha hồ

Trâu cứ chén cho no

Ngày mai cày cho khoẻ

Đừng lo đồng nứt nẻ

Ta có máy bơm rồi

Khó nhọc mấy mùa thôi

Sau thì trâu được nghỉ

Máy cày rồi có nhé

Trâu chỉ còn vui chơi

Hếch cái mũi, trâu cười

Nhe cả hàm răng sún...

Dẫn lối ra đồng Con trâu đen lông mượt

Hạt gạo làng ta 

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Hạt gạo làng ta

Có vị phù sa

Của sông Kinh Thầy

Có hương sen thơm

Trong hồ nước đầy

Có lời mẹ hát

Ngọt bùi đắng cay...

Hạt gạo làng ta

Có bão tháng bảy

Có mưa tháng ba

Giọt mồ hôi sa

Những trưa tháng sáu

Nước như ai nấu

Chết cả cá cờ

Cua ngoi lên bờ

Mẹ em xuống cấy...

Hạt gạo làng ta

Những năm bom Mỹ

Trút trên mái nhà

Những năm cây súng

Theo người đi xa

Những năm băng đạn

Vàng như lúa đồng

Bát cơm mùa gặt

Thơm hào giao thông...

Hạt gạo làng ta

Có công các bạn

Sớm nào chống hạn

Vục mẻ miệng gàu

Trưa nào bắt sâu

Lúa cao rát mặt

Chiều nào gánh phân

Quang trành quết đất

Hạt gạo làng ta

Gửi ra tiền tuyến

Gửi về phương xa

Em vui em hát

Hạt vàng làng ta...

Mùa lúa chín 

Tác giả: Nguyễn Khoa Đăng

Vây quanh làng

Một biển vàng

Như tơ kén…

Hương lúa chín

Thoang thoảng bay

Làm say

Đàn ri đá

Lúa biết đi

Chuyện rầm rì

Rung rinh sóng

Làm xáo động

Cả rặng cây

Làm lung lay

Hàng cột điện...

Bông lúa quyện

Trĩu bàn tay

Như đựng đầy

Mưa, gió, nắng

Như đeo nặng

Giọt mồ hôi

Của bao người

Nuôi lớn lúa…

Em đi giữa

Biển vàng

Nghe mênh mang

Đồng lúa hát…

Vàng ươm rực rỡ Mùa lúa chín

Hạt thóc 

Tác giả: Ngô Hoài Chung

Tôi chỉ là hạt thóc

Sinh ra trên cánh đồng

Giấu trong mình câu chuyện

Một cuộc đời bão dông.

Tôi ngậm ánh nắng sớm

Tôi uống giọt sương mai

Tôi sống qua bão lũ

Tôi chịu nhiều thiên tai.

Dẫu hình hài bé nhỏ

Tôi trải cả bốn mùa

Dẫu bây giờ bình dị

Tôi có từ ngàn xưa.

Tôi chỉ là hạt thóc

Không biết hát biết cười

Nhưng tôi luôn có ích

Vì nuôi sống con người.

Lúa, gạo và cơm 

Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Gặt về phơi khô

Lúa nằm yên đợi

Thin thít trong bồ

Chờ ngày vui tới

Lúa vào máy xay

Cởi áo vàng ngay

Trắng tinh hạt gạo

Nằm trong lu đầy

Khi gạo vào nồi

Sống chung với nước

Lửa lại đun sôi

Hạt cơm ngà ngọc

Bao nhiêu khó nhọc

Bao nhiêu mồ hôi

Là hương thơm phức

Đền ơn cho người.

Cùng ông thăm lúa

Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Cùng ông thăm lúa trên đồng

Cháu vui vui giữa mênh mông đất trời

Bồng bềnh mây trắng êm trôi

Tiếng chim ríu rít gọi mời hân hoan

Cánh đồng như một biển vàng

Gió đưa lớp lớp hàng hàng sóng lay

Hạt vàng tròn trịa căng đầy

Mùi hương thơm ngát ngất ngây đồng chiều

Theo ông cháu biết bao điều

- Có hạt cơm, phải mất nhiều công lao.

Nói gì mà lúa rì rào?

Hình như lúa bảo: - sắp vào mùa vui.

Cánh đồng quê em 

Tác giả: Bùi Minh Huế

Bé theo mẹ ra đồng

Vầng dương lên rực đỏ

Muôn vàn kim cương nhỏ

Lấp lánh ngọn cỏ hoa.

Nắng ban mai hiền hoà

Tung lụa tơ vàng óng

Trải lên muôn con sóng

Dập dờn đồng lúa xanh.

Đàn chiền chiện bay quanh

Hót tích ri tích rích

Lũ châu chấu tinh nghịch

Đu có uống sương rơi.

Sóng xanh cuộn chân trời

Cánh đồng như tranh vẽ

Bé ngân nga hát khẽ

Trong hương lúa mênh mông.

Lặng lẽ bình yên Cánh đồng quê em

Cây lúa không chỉ là nguồn sống mà còn là biểu tượng văn hóa dân tộc. Những bài thơ về cây lúa như lời tri ân mộc mạc dành cho đất trời, cho những con người gắn bó với ruộng đồng.