Sau lần gặp đó, Tự thừa Phạm càng hết lòng phụng sự, tôn kính đức thánh, việc trong đền được sắp xếp chu đáo. Một thời gian sau, triều đình có chiếu chỉ yêu cầu dời đền Tản Viên đi nơi khác để mở đường xây thành. Khi biết tin, Tự thừa Phạm vô cùng lo lắng, liền lập đàn cầu khấn đức thánh. Đêm hôm đó, ông mộng thấy thánh hiện về dặn rằng đền không thể dời được, rồi bảo ông trình việc với triều đình. Quả thật, sau khi vua biết chuyện, xem xét lại thì quyết định giữ nguyên vị trí đền.
Cuối truyện, Tự thừa Phạm được thăng chức, sống thọ và được dân chúng kính trọng. Câu chuyện kết thúc bằng lời khen của tác giả dành cho Tản Viên Sơn Thánh là bậc thánh thần linh thiêng, luôn phù hộ người hiền và giữ vững truyền thống dân tộc.
Câu chuyện “Tản Viên Từ” đề cao niềm tin dân gian vào sự linh thiêng của thần linh, đồng thời thể hiện tinh thần tôn trọng cội nguồn, bảo vệ truyền thống văn hóa dân tộc. Thông qua hình ảnh Sơn Tinh – Tản Viên Sơn Thánh, người Việt cổ đã gửi gắm khát vọng về một vị thần bảo hộ quốc gia, giúp dân trừ tai họa, giữ gìn bờ cõi.
Ngoài ra, nhân vật Tự thừa Phạm với tấm lòng tận tụy, ngay thẳng cũng là hình tượng điển hình cho người làm quan thanh liêm, trung thành và có tâm với dân với nước. Truyện còn cho thấy mối liên hệ mật thiết giữa đạo lý truyền thống và tín ngưỡng dân gian trong đời sống tinh thần người Việt xưa.
Qua việc tóm tắt truyện Tản Viên từ Phán sự lục, ta không chỉ nắm được mạch truyện hấp dẫn mà còn cảm nhận rõ nét quan điểm về công lý và đạo đức thời phong kiến. Đây là một trong những tác phẩm giàu giá trị nhân văn, rất đáng tìm hiểu và suy ngẫm.
Xem ngay: Tóm tắt truyện Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh chi tiết nhất
Xem ngay: Tóm tắt truyện Thần Mưa ngắn gọn đầy đủ chi tiết nhất
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.