Bức tranh Thủy mạc, đẹp vô song
Non xanh, nước biếc, trời xanh thắm
Thiên nhiên hùng vĩ ngất ngây lòng.
Sự tích Hạ Long, sách viết đầy
Rằng xưa: nước Việt tại nơi đây
Bọn giặc đưa quân sang xâm lược
Giết người, cướp bóc thật hung tàn.
Trời sai Rồng mẹ, với đàn con
xuống giúp dân Nam, giữ nước non
Thuyền giặc ngông nghênh tràn biển cả
Tên, giáo hung hăng tiến vào bờ.
Đàn Rồng lập tức, phun châu ngọc
Châu ngọc biến thành vạn đảo con.
Đảo đá sừng sững, liên kết lại
Tạo bức tường thành, chặn quân thù.
Thuyền giặc hung hăng đà lao tới
Bị chặn đột ngột, vỡ tan tành
Dân Việt hò reo, mừng chiến thắng
Giặc khiếp từ đây hết dám sang.
Kỳ quan đẹp quá, trót đa mang
Rồng xin Ngọc Hoàng cho hạ giới
Nơi rồng mẹ ở: Vịnh Hạ Long
Chỗ rồng con sống: Bái Tử Long.
Còn đuôi rồng quẫy: là Long Vĩ.
Huyền thoại vô cùng – Vịnh Hạ Long.
Thơ: Phạm Đức Hướng
Nghe sóng biển chiều nghiêng vạt nắng
Vỗ thân tàu chở nặng vượt khơi
Thả hồn ngắm cảnh mây trời
Bên bờ cát mịn dạo chơi đắm mình
Nơi sứ quảng lung linh huyền diệu
Vịnh HẠ LONG triệu triệu trái tim
Đắm say cảm xúc nén kìm
Hòa vào biển rộng cánh chim bay đàn
Vùng đất mỏ dòng than vời vợi
Chảy ngày đêm vươn tới tầm cao
Thân thương nghe tiếng tự hào
Nơi miền đất hứa đẹp sao tình người
Việt Nam nhỏ khắp nơi biết đến
Đất vàng đen bạc biển rừng xanh
Tâm linh cửa phật an lành
Hướng về yên tử địa danh vững lòng
Nghe câu hát HẠ LONG biển nhớ
Dù xa nhau cách trở muốn cùng
Ta tìm nối nhịp cầu chung
Lắng trong thổn thức chập trùng sóng xô.
Thơ: Kiên Nguyễn
Từng con sóng nâng mái chèo khua đẩy
Thuyền dập dìu vươn mình dậy vượt khơi
Gió mơn man uốn lượn khắp đất trời
Dòng trìu mến người ơi về nhớ mãi
Lênh đênh biển nhìn cánh chim bay sải
Mây trắng trời chiều hoang hoải vờn nhau
Nước trong xanh hòa cảnh vật muôn màu
Tiếng kêu rạc hải âu tìm tổ ấm
Vịnh long hạ gió thổi ôm dựa dẫm
Bến phà chiều chân chậm trãi thảnh thơi
Bước bên anh hòn trống mái giữa đời
Hang đầu gỗ không lời em đã tỏ
Xa xa thẳm hoàng hôn xà lấp ló
Đưa ta về câu hỏi nhỏ còn thương
Lúc dâng cao lúc lắng dịu chiều cường
Biển nỗi nhớ cơn trùng dương khát vọng .
Hôm qua du lịch Hạ Long
Cả lớp du lịch trong lòng vui tươi
Cùng nhau chia ngọt sẻ bùi
Vịnh Hạ Long đó đẹp tươi lạ thường
Hang Sửng Sốt thật dễ thương
Vào sâu hang động vấn vương chẳng rời
Trong hang mát mẻ tuyệt vời
Có con cóc mẹ cõng thời cóc con
Đá nhũ tạo phật Quan âm
Kìa con rùa đá đã nằm từ lâu
Vào trong hang động rất sâu
Cảnh hang núi đá nhìn lâu diệu kỳ
Thăm xong hang động lại đi
Hang luồn núi đá chúng ta đi vào
Cửa hang luồn đá không cao
Thuyền lớn thuyền nhỏ đi vào đi ra
Nước biển thật là mặn mà
Nếm vị mặn chát mới là biến xanh
Tiếp theo bãi tắm trong lành
Bãi tắm Ti Tốp bức tranh yên bình
Cảnh vật đẹp tựa trong tranh
Kìa Hòn Trống Mái hình thành từ lâu
Đảo lớn đảo nhỏ nối nhau
Tạo thành vùng vịnh một màu biển xanh
Cả lớp đến trước bình minh
Khi trời sẩm tối chúng ta cùng về
Mọi người ai cũng hả hê
Thiên nhiên ban tặng chẳng chê điểm nào
Một buổi du lịch đẹp sao
Vịnh Hạ Long đó vịnh nào đẹp hơn.
Tác giả: Dương Ngô Ngọt
Ta chào ngươi, Hạ Long nghìn vạn đảo
Vạn hòn gieo trên sóng biếc trập trùng;
Bia biển trời với đá xinh kỳ ảo
Dựng muôn đời ca vẻ đẹp non sông!
Ta vào vịnh Hạ Long, hồn diễm lệ
Trải tung ra, quăng lưới bắt muôn trùng.
Đảo gọi đảo, bể lượn rồng giữa bể,
Ta ngả chào vừng non nước Hạ Long!
Đây bản thảo tạo vật còn nặn dở.
Núi, đảo, mây, – đá cùng sóng ngổn ngang.
Đá thuở trước khổng lồ chơi ném thử,
Cây trên mình còn hương vị hồng hoang.
Tàu ta làm chiếc thoi con dệt biển,
Hồn ta làm con én liệng trong không;
Một trang nước trải như vào vĩnh viễn;
Một trang trời chim, với gió song song.
Ôi bao nhiêu, bao nhiêu hào khí đẹp,
Áo Hạ Long Tổ quốc mặc oai hùng!
Mắt ngắm mãi. Lòng hãy còn kinh ngạc.
Tàu ta qua rồi, đẹp vẫn mênh mông.
Thơ: Xuân Diệu
Mời anh về ghé thăm biển quê em
Hạ Long xanh khoác lên mình tươi mới
Ngắm bình minh phía chân trời đỏ ối
Chiều tà dương lặn ngụp giữa trùng khơi
Biển về mùa này đẹp lắm anh ơi
Nước trong xanh dập dờn con sóng vỗ
Ngoài khơi xa chập chùng ngàn đảo nhỏ
Núi dựng thành, chiều lam tím sương giăng
Huyền thoại xưa Rồng hạ chống xâm lăng
Gặp tiên cảnh rồi mải chơi mê mải
Rồng hoá đá giữa ngàn khơi để lại
Một kỳ quan thiên nhiên đẹp vô cùng
Hang Trinh Nữ dâu bể một chuyện tình
Núi bài thơ vang vọng hồn non nước
Cầu Bãi cháy cung đàn trời nối nhịp
Ốc đảo Rều nay tráng lệ nguy nga
Về Tuần Châu thiên đường đẹp như mơ
Bãi cát nghiêng... nước trong xanh mời gọi
Anh nhớ về để cánh buồm chờ đợi
Biển hiền hoà bừng sáng một Hạ Long..!
Tác giả: Hảo Trần
>>> Xem thêm tại: Khúc tráng ca dân tộc qua thơ về thời kỳ kháng chiến
Hạ Long cảnh đẹp thiên nhiên
Kỳ quan thế giới như tiên giáng trần
Lung linh sắc nước gương thần
Núi nghiêng soi bóng mây vờn trắng bay
Hải âu chao liệng mê say
Cánh buồm đỏ thắm ngất ngây tâm hồn
Chiều thu lấp lánh hoàng hôn
Long lanh sóng biếc thuyền buồm dong khơi
Vọng phu đá ẩn bóng người
Trông chồng mòn mỏi biển trời khắc ghi
Đây hòn TRỐNG MÁI uy nghi
Mối tình son sắt chia ly sao đành
Đảo Nâu Đảo Tím….. xứng danh
Bạch Đằng vang dội liệt oanh thủa nào
Chiến thuyền như vẫn dạt dào
Tiếng gươm khua, tiếng Anh hào reo vang
Ngàn năm lịch sử sang trang
Giữ cho đất nước huy hoàng hôm nay
ĐỘNG THIÊN CUNG vẫn đêm ngày
Hút hồn du khách mê say thiên đường
Ảo mờ như chốn Diêm vương
Thiên đường bí ẩn muôn phương tìm về
HẠ LONG ta ngắm say mê
Làm sao lột tả mọi bề cảnh quan
Càng đi càng thấy bàng hoàng
Thiên nhiên, kỳ vĩ trao ban nước mình
Việt Nam đất nước đep xinh
Khắp nơi muôn nẻo tôn vinh đất này.
Rời Điện Biên ta lại về với biển
Với Hạ Long vịnh di sản đây rồi
Nước biển xanh quện với ánh nắng trời
Ôi tuyệt quá ! một không gian sống động
Về Quảng Ninh vịnh Hạ Long thơ mộng
Vào ghé thăm đảo Ti Tốp tuyệt vời
Hang Sửng Sốt huyền ảo giữa biển khơi
Sóng hiền hòa giỡn sô bờ cát trắng
Hạ Long đó vào một ngày đẹp nắng
Chị em mình vui ngắm vịnh cùng nhau
Nở nụ cười chụp vài bức ảnh màu
Làm kỷ niệm mùa hè xanh bát ngát
Hạ Long ơi! đêm nằm nghe biển hát
Sóng thủy triều ì oạp vỗ mạn thuyền
Những ánh đèn sáng lấp lánh trong đêm
Nhớ nhiều lắm yêu Hạ Long nhiều lắm!
Cảnh biếc non xanh đẹp tuyệt vời
Mời anh ghé lại Hạ Long chơi
Chiều tàn sợi nắng ươm vàng nhạt
Sớm dậy hanh hao đỏ khắp trời
Ngắm cảnh từng đôi đồi đá đẹp
Nhìn trông cặp cánh sải buồm khơi
Bình yên tĩnh mịch hồn thư thái
Dạo gót nơi đây chẳng muốn rời.
Thơ: Đặng Minh Mai
Thu về với Vịnh Hạ Long
Nắng vàng buông xuống giữa lòng biển sâu
Sóng xanh biêng biếc một màu
Trập trùng đảo ngọc cùng nhau xếp hàng
Thiên Cung đẹp đến ngỡ ngàng
Thập phương du khách xốn xang trong lòng
Mây chiều cũng thật xanh trong
Heo may uốn lượn chành chòng tóc bay
Thiên nhiên ban tặng nơi đây
Kỳ quan thế giới tràn đầy thương yêu.
Thơ: Triệu Phú Tình
Sáng Hạ Long mưa từng hạt nhẹ nhàng
Gió hiu hắt gọi mùa sang tháng bẩy
Một khung cảnh trông yên bình thật đấy
Giá ngày nào cũng được thấy thì vui
Ly cà phê làn khói thuốc quyện vùi
Lòng thanh thản đẩy lui bao bề bộn
Tầng mây khuất ông mặt trời ngủ muộn
Bình minh rồi còn trốn nắng đi đâu
Người dân chài đội mưa vác cần câu
Thả mẻ lưới mưa sinh cầu thu hoạch
Mưa vẫn nhỏ rơi nhịp đều tí tách
Như cung đàn lách cách tiếng nhặt khoan
Giữa mênh mang biển núi đẹp ngút ngàn
Tâm hồn lắng vào không gian trải rộng
Vậy mới biết thế nào là cuộc sống
Phút an bình thơ mộng tuyệt làm sao
Đã đến đây luyến tiếc gửi lời chào
Tạm biệt nhé chút khát khao nho nhỏ
Toại ý nguyện thuở xưa ta mong nhớ
Được trở về đất mỏ với Hạ Long.
Thơ: Bằng Lăng Tím
Mời anh về thăm thành phố Hạ Long
Núi lớn nhỏ như Rồng chầu đẹp lắm
Mênh mông nước in nền trời xanh thẳm
Tím vầng mây vẽ vệt thẫm cuối trời
Về một lần sẽ nhớ mãi anh ơi
Đảo Ti Tốp ngàn đời nay vẫn thế
Sóng bên cát thì thầm câu chuyện kể
Biển mặn mà đâu dễ nhạt tình yêu
Cánh Hải Âu bay liệng giữa khuông chiều
Hang Đầu Gỗ có bao điều thú vị
Soi bóng nước núi Bài Thơ hùng vĩ
Chùa Long Tiên âm ỉ khói hương trầm
Chiếc đàn cầu nối nhịp khúc thanh âm
Xe xuôi ngược về thăm miền đất mỏ
Những người thợ nụ cười tươi rạng rỡ
Đến quê em anh sẽ nhớ thật nhiều.
Thơ: Triều Dâng
Anh muốn về cùng phố Mỏ nay mai.
Lời em gọi chưa phai ngày nhung nhớ.
Thơ đã nối nghĩa tình trang đã mỡ.
Sớm muộn gì cũng về ở thăm đây.
Cho biết tình em con sóng dâng đầy.
Đảo Ti Tốp nơi đây rồi đẹp lắm .
Hòn nhỏ, hòn to như rồng đứng ngắm.
Cho một lần được say đắm Hạ Long.
Muốn nắm tay em cùng dạo nhìn trông.
Hang Đầu Gỗ mênh mông nhìn xa tít.
Biển Hạ Long núi Bài Thơ xanh biếc .
Chùa Long Tiên anh tha thiết muốn về...
Anh chưa ra nghe em kể say mê.
Thơ em đã dẫn anh về với phố.
Rồi một ngày mai anh về nơi đó.
Hạ Long quê em nơi có một tấm lòng...
Tôi lại về đây với Hạ Long
Quảng Ninh ôm trọn tôi vào lòng
Sóng đùa giỡn xô bờ cát trắng
Tuần Châu nắng trải đến mênh mông
Hai Hòn Trống mái nghiêng sườn núi
Ngàn năm chung thủy chẳng thay lòng
Du khách về thăm miền di sản
Vùng mỏ thân yêu đất tiên rồng
Du thuyền ngắm vịnh tâm thanh thản
Sơn thủy hữu tình nước xanh trong
Ghi vào ký ức bao kỷ niệm
Một chiều sóng vỗ biển mênh mông.
Hạ Long xanh ngắt biển trời
Sóng ru biển hát những lời yêu thương
Nhịp đời sóng đã lưu hương
Đón đưa bờ mãi vấn vương chẳng về.
Biển trời đằm thắm say mê
Non xanh nước biếc, sơn khê hữu tình
Tàu đi trong ánh lung linh
Lọt vào tiên cảnh làm chung chiêng lòng.
Hạ Long trời ấy mát trong
Em tôi nhẹ bước rong chơi biển bờ,
Nhắn em tôi gởi lời thơ
Mua tôi chút muối biển bờ Hạ Long.
Em về gói ghém trong lòng
Làm quà tôi nhé tôi mong sớm chiều,
Nhìn về trời ấy tôi yêu
Hạ Long xanh mãi thấy siêu siêu lòng.
Thơ: Hảo Trần
Ta về đây với Hạ Long
Ngỡ ngàng tiên cảnh giữa lòng biển khơi
Mênh mông sắc nước mây trời
Lắng nghe hồn đá vọng lời ngàn xưa
Ô kìa cánh sóng lạ chưa
Gửi theo làn gió sớm trưa rộn ràng
Trời thu lam tím mênh mang
Hoàng hôn xuống núi mơ màng ánh sao
Nghiêng nghiêng con sóng dạt dào
Bóng thuyền hồn biển tạc vào chiều thu
Ngọt ngào xin mãi lời ru
Tình nồng nghĩa đượm thiên thu nhé người..!
Thơ: Nguyễn Thu
Tiếng gà vừa đánh thức
Em ơi kìa bình minh
Mọc lên từ lồng ngực
Là tình yêu chúng mình
Anh ơi biển Hạ Long
Lung linh cánh buồm mỏng
Từng đoàn thuyền vượt sóng
Đem Tình yêu xa khơi
Em nhìn xa chân trời
Cầu trời trong mây tạnh
Đàn Hải âu tung cánh
Thuyền Anh về bình yên
Em vui trời tháng năm
Nắng mưa bao vật vã
Đầu hè bao vất vả
Tiếng ve chiều bình yên
Hoa Phượng đỏ bừng lên
Biển tưng bừng hối hả
Khách du phương quen, lạ
Em đợi tìm bóng Anh
Rồi cũng buổi bình minh
Em ùa ra cửa biển
Bóng Anh gầy đang đến
Mặt trời hồng cười vang.
Thơ: Cát Cát
Em ở bên này...anh ở phía bên kia
Hạ Long ơi sao lòng ta thương nhớ
Cầu Bãi Cháy lối gần thêm nhịp thở
Từ bao giờ sóng biển đã xôn xao
Từ bao giờ ta đã mến thương nhau
Em nhỏ bé lạc giữa dòng vội vã
Anh phiêu du những miền quê xa lạ
Ta lại về với biển trời Hạ Long
Ta lại về hai phía của dòng sông
Nghe trái tim rộn ràng tha thiết gọi
Cứ lặng lẽ nhớ thương thôi...đừng nói
Để hương tình thoang thoảng đến ngàn năm.
Thơ: Phạm Thái
Hạ Long ơi Hạ Long
Thuyền chênh chao ngọn sóng
Như nụ hôn cháy bỏng
Ngây ngất chẳng muốn rời...!
Hạ Long trái tim tôi
Từ thuở còn nằm nôi
In sâu đậm năm tháng
Khảm trong ký ức rồi..!
Một lần đến đây chơi
Hạ Long lưu luyến mãi
Cánh Hải Âu vờn lại
Em sẽ chẳng muốn rời..!
Hạ Long ai đã tới
Ngất ngây trên thuyền say
Hạ Long vui ngày mới
Sóng vỗ nhịp tối ngày..!
Bạn ơi hãy tới đây
Xanh ngàn trùng sóng vỗ
Cánh buồm như thắm đỏ
Hạ Long..của..đất..trời..!
>>> Xem thêm tại: Những vần thơ về Bình Phước đầy chất trữ tình và mộc mạc
Thơ: Hoa Trần
Nếu một ngày anh ghé bến thăm em
Anh sẽ thấy Hạ Long mình mới lạ
Thành phố chuyển mình như mùa xuân thay lá
Bài thơ tình trên vách đá đượm hồn thơ
Bái Tử Long rồng cuộn sóng bao giờ
Mà rồng con mãi ngóng chờ rồng mẹ
Hang Trinh nữ diệu huyền muôn lời kể
Rằng xa xưa dâu bể một chuyện tình
Hãy đến cùng em đón ánh bình minh
Mặt trời hồng như mắt rồng đẹp quá
Biển dậy thì dắt nắng non vào hạ
Bãi tắm phơi mình bên bờ cát kìa anh !
Cầu Bãi Cháy lấp lánh ánh đèn xanh
Chuyến phà đêm cứ tròng trành thương nhớ
Anh không đến để cánh buồm trăn trở
Biển mở lòng ... Khát cháy gọi Hạ Long !!!
Thơ: Lương Thế Tư
Anh hứa sẽ về Hạ Long
Biển xanh cát trắng nước trong dạt dào
Gió vờn ngọn sóng thì thào
Hải Âu nghiêng cánh đón chào bình minh
Hạ Long Hòn Ngọc Quảng Ninh
Biết bao cảnh đẹp hữu tình nên thơ
Vịnh Hạ Long tự bao giờ
Mang bao vẻ đẹp bất ngờ cho anh
Tuần Châu đảo ngọc xanh xanh
Dắt tay mình sẽ dạo quanh con đường
Ngắm cầu Bãi Cháy thân thương
Đôi bờ kết nối tơ vương duyên tình
Cái Lân một sớm bình minh
Ta cùng ngắm những công trình Quốc gia
Ba Đèo dõi mắt trông xa
Đẹp như một vị Tiên Nga giáng trần
Ngắm Hạ Long dạ bần thần
Đến đây anh thấy mình gần nhau hơn
Mong Trời Phật hãy ban ơn
Xe duyên chồng vợ cho đờn có dây
Cùng em đi khắp đó đây
Hạ long là chốn dựng xây mái nhà
Đôi mình dệt bản tình ca
Giữa Hạ Long mãi kiêu sa muôn đời...
Ta chào ngươi, Hạ Long nghìn vạn đảo
Vạn hòn gieo trên sóng biếc trập trùng;
Bia biển trời với đá xinh kỳ ảo
Dựng muôn đời ca vẻ đẹp non sông!
Ta vào vịnh Hạ Long, hồn diễm lệ
Trải tung ra, quăng lưới bắt muôn trùng.
Đảo gọi đảo, bể lượn rồng giữa bể,
Ta ngả chào vừng non nước Hạ Long!
Đây bản thảo tạo vật còn nặn dở.
Núi, đảo, mây, - đá cùng sóng ngổn ngang.
Đá thuở trước khổng lồ chơi ném thử,
Cây trên mình còn hương vị hồng hoang.
Tàu ta làm chiếc thoi con dệt biển,
Hồn ta làm con én liệng trong không;
Một trang nước trải như vào vĩnh viễn;
Một trang trời chim, với gió song song.
Ôi bao nhiêu, bao nhiêu hào khí đẹp,
Áo Hạ Long Tổ quốc mặc oai hùng!
Mắt ngắm mãi. Lòng hãy còn kinh ngạc.
Tàu ta qua rồi, đẹp vẫn mênh mông.
Giữa muôn trùng sóng nước và trời mây Hạ Long, thơ là nhịp cầu nối lòng người với cảnh sắc. Hãy để những vần thơ chạm đến cảm xúc và tình yêu quê hương trong tim bạn.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.