Tuyển tập thơ về Tiền Giang - Miền sông nước ngọt ngào

Tiền Giang, vùng đất nằm ven sông Tiền hiền hòa, luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho những vần thơ sâu lắng và mộc mạc. Mỗi bài thơ là một lát cắt dịu dàng, tái hiện vẻ đẹp quê hương và tình người đằm thắm giữa miền Tây sông nước.

Thơ hay nhất về Tiền Giang

Mùa xuân trên sông Tiền

Ngày cuối năm ta về thăm châu thổ

Ngọn gió sông Tiền chạm những mùa hoa

Hương lúa dập dờn theo làn gió chướng

Thêm những mùa vàng lấp lánh hạt phù sa.

Em khua mái chèo đưa ta qua cồn Thới*

Cây trái miệt vườn bay mỏi cánh chim

Cam quít Cái Bè sầu riêng Ngũ Hiệp

Thanh long Chợ Gạo (lại thèm) vú sữa Vinh Kim.

Mưa nắng hai mùa đò ghe xuôi ngược

Trên dòng nước bạc trời đất mênh mông

Dưới ánh trăng thanh nghe đờn ca tài tử

Cánh én chập chờn xao động biển Gò Công.

Tiền giang quê ta sao tươi đẹp quá

Hạt gạo nghĩa tình thơm thảo chân quê

Theo dấu ngựa thồ thăm bà con ngày tết

Vạn thọ đơm bông vàng rực trước sân nhà.

Người xa quê nghe tim mình vẫy gọi

Nước sông Tiền trôi mãi một dòng xanh

Cành mai vàng trong nắng mai rực rỡ

Ta yêu người yêu sóng nước Tiền Giang.

Hương xuân ngọt lịm qua mùa xuân trên sông Tiền
Hương xuân ngọt lịm qua mùa xuân trên sông Tiền

Trên quê hương Tiền Giang

Về phương Nam qua sông Tiền sông Hậu

Mấy nhánh sông rồng thao thức biển Đông

Cánh cò lả lơi theo dặm dài đất nước

Thương lắm quê mình nắng đục mưa trong.

Bóng cờ bay trên quê hương Ấp Bắc

Sóng Rạch Gầm–Xoài Mút vẫn còn đây

Tứ Kiệt anh linh mang hồn thiêng sông núi

Tân Phú Đông ơi sừng sững ngọn pháo đài.

Dừa đã lên xanh trên cù lao Ngũ Hiệp

Không hẹn mà về thăm chợ nổi Cái Bè

Còn nhớ hay quên tình người Tân Phước

Chợ Gạo dập dềnh xuôi ngược thuyền ghe.

Xôn xao đất trời đàn chim én lượn

Dâng hiến cho đời vườn trái ngọt Vĩnh Kim

Mưa nắng hai mùa căng tràn sức sống

Tấm áo bà ba thêm tha thiết ân tình .

Hương lúa nồng nàn vị phù sa thấm ngọt

Sợi bấc non vang khúc nhạc tình quê

Đất phương Nam mênh mang lời gió hát

Tiền giang ơi! xuân vẫy gọi ta về.

Mỹ Tho dạ vũ

Tác giả: Trịnh Hoài Đức

Bản dịch: Hoài An

Hát khúc “trạc anh”, trăng gác tê,
Mưa đêm sông Mỹ kéo lê thê.
Nước giăng Hòe thị, du thành đống,
Mây phủ Tông kiều, trâu bị che.
Bến liễu, lửa chày soi bóng lạnh,
Thành mai, tiếng trống vọng tư bề.
Sáng mai lúa trổ tràn đồng ruộng,
Đâu phải Tang Lâm đợi mưa về.

Tân Kinh thần mục

Trăng lặn quạ kêu rộn khoảng không,
Tân kinh mục tử ruỗi trên đồng.
Sáo bằng ống sậy vút trời thẳm,
Trâu dẫm đá chìm tới khuỷu sông.
Cỏ tốt bãi bằng, săn cáo tiện,
Dâu xanh bóng mát họp cò đông.
Được mùa ngạo thuở Hy Hoàng nhé,
Để áo, nằm say cạnh khóm hồng.

Tiền Giang quê tôi 

Tác giả: Dương Cảnh

Ai đến quê tôi chốn Tiền Giang,
Bến sông Tiền ngân vang câu hát.
“Qua Quơn Long thanh long Chợ Gạo,
Nơi Cái Bè quýt ngọt biết bao.
Ôi, mênh mông đồng không Cai Lậy,
Mận ngọt ngào An Phước xứng danh”.

Ai đến quê tôi chốn Tiền Giang,
Bến sông Tiền âm vang lịch sự
“Nơi đất chúa Gò Công Trương Định,
Xứ anh tài hùng dũng Mỹ Tho.
Nhớ năm xưa Rạch Gầm Xoài Mút,
Tan quân thù lừng lẫy bốn phương”.

Tiền Giang là xứ anh Hào,
Lưu danh sử sách biết bao anh Hùng

Đậm nghĩa tình sâu nặng Tiền Giang quê tôi
Đậm nghĩa tình sâu nặng Tiền Giang quê tôi

>>> Xem thêm tại: Thơ về Đà Lạt - Thành phố sương mờ và những nỗi nhớ

Anh có về?

Tác giả: Hương Ngọc Lan

Có bao giờ anh về với Mỹ Tho
Thăm phố nhỏ nép bên dòng sông vắng
Chân dạo bến Lạc Hồng đầy hoa nắng
Ngắm chiều tà trên con sóng Tiền Giang

Cùng hòa mình với mây gió mênh mang
Cầu Rạch Miễu nối hai bờ sông nước
Giếng Nước xưa vẫn vẹn tình sau trước
Hàng liễu buồn nghiêng soi bóng đợi trăng

Vĩnh Tràng chiều xa vọng tiếng chuông ngân
Đưa ta về miền hư không tĩnh lặng
Câu vọng cổ: “Dẫu gừng cay muối mặn”
Thay lời rằng đừng quên nhé …Thới Sơn

Có bao giờ anh về với Mỹ Tho
Thăm cô gái nhỏ diễm kiều mơ mộng
Nụ cười ai sẽ làm anh lóng ngóng
Khi xa rồi lòng chợt thấy vấn vương.

Thơ về con người Tiền Giang

Về Mỹ Tho 

Tác giả: Nguyễn Tấn Hưng

Có ai về Mỹ Tho
Xin vòng qua Vòng Nhỏ
Con đường lên Xóm Tre
Một thời ươm tuổi trẻ

Có ai về Mỹ Tho
Lấy đò qua Rạch Miễu
Hãy ghé vào cồn Phụng
Thăm làng ông Ðạo Dừa

Có ai về Mỹ Tho
Men theo đường Trưng Trắc
Ngắm vườn hoa Lạc Hồng
Và bên kia, cồn Rồng

Có ai về Mỹ Tho
Tìm Hùng Vương đại lộ
Ghé trường Nguyễn Ðình Chiểu
Giở nón chào thầy cô

Có ai về Mỹ Tho
Qua cầu Quay, chợ Cũ
Thăm lại khu Vườn Lài
Một thời vương bóng ai

Có ai về Mỹ Tho
Nhớ theo sông Bảo Ðịnh
Thả trôi ra tận vàm
Tắm mát dòng Tiền Giang

Có ai về Mỹ Tho
Ðón đò Ty Công An
Hành hương chùa Vĩnh Tràng
Xin đốt giùm nén nhang…

Hỡi ai về Mỹ Tho
Ðừng bảo tình tôi chết
Một niềm yêu trót cho
Muôn đời sao vẫn tỏ.

Tiền Giang quê tôi 1

Quê tôi sông nước miền Tây

Ngạt ngào hương lúa ngất ngây dâng đời

Nắng về chói rực muôn nơi

Đẹp tươi sức sống đất trời Tiền Giang

Thủ Khoa Huân, đứng hiêng ngang

Dõi theo dòng Bảo Định Giang hiền hoà

Lạc Hồng rực rỡ vườn hoa

Cho thành phố nhỏ đậm đà sắc hương

Mỹ Tho, yêu lắm phố phường

Yêu sao cả những nẻo đường quê tôi

Sông Tiền in dấu còn noi

Rạch Gầm - Xoài Mút sáng soi chí hùng

Ấp Bắc gang thép vô cùng

Chiến công vang dội lẫy lừng năm châu!

Tác giả: Nguyễn Quang Vinh 

Lời thơ giản dị Tiền Giang quê tôi 1
Lời thơ giản dị Tiền Giang quê tôi 1

Nhớ Tiền Giang

Vậy là tạm biệt nhau đây

Mai về nhớ lắm nơi này Tiền Giang

Sông Tiền, sông Hậu mênh mang

Tình người đi, ở dâng tràn sông ơi!

Mỹ Tho con nước đầy vơi

Còn đây khi thế ngút trời Tây Sơn

Rạch Gầm – Xoài Mút vang danh

Chiến công Nguyễn Huệ tan tành quân Xiêm

Bồi hồi xúc động con tim

Gò Công còn nặng nỗi niềm triều vương

Ngùi ngùi Hoàng Hậu Nam Phương

Từ Dũ Thái Hậu tấm gương đức tài

Trương Công Định mãi không phai

Một đời oanh liệt tượng đài lòng dân

Câu thơ nhớ sử gieo vần

Cho hồn mê mãi bằng khoảng con vàm

Chim muông sải cảnh rừng tràm

Hoàng hôn tắt nắng ngỡ ngàng Trúc Lâm

Vĩnh Tràng tự, chân ghé thăm

Mang về kỉ niệm Đồng Tâm làm quà

Thương em cô gái mặn mà

Nghoảnh nhìn nhau gửi thiết tha lời chào

Người đi mà dạ nao nao

Tiền Giang biết mấy dạt dào yêu thương.

Em gái Gò Công

Xinh thay em gái xứ Gò Công,

Yểu điệu, thướt tha, má ửng hồng.

Bao năm nghe tiếng giờ mới gặp,

Một chuyến đi xa chẳng uổng công.

Chào em cô gái xứ Gò Công,

Nói chuyện cùng em, mến trong lòng.

Bao đêm trằn trọc không ngủ được,

Hy vọng một ngày, đạt ước mong.

Hỡi cô em gái xứ Gò Công,

Bao năm em vẫn chốn phòng không.

Hữu duyên tương ngộ, lòng vương vấn,

Xin hỏi nhân duyên đến được không?

Thôi đành tạm biệt xứ Gò Công,

Đến được quê em thỏa ước mong.

Anh về cố gắng nên sự nghiệp,

Nhanh cưới em về khỏi chờ trông.

Tác giả: Trần Tường Duy

Về với Tiền Giang

Ngày anh về với Tiền Giang

Đường xa vạn dặm, mây ngàn xa đưa

Cánh chim cõng nắng say mùa

Mây hồng, mây trắng mới vừa tắm song

Ngang qua vùng đất Gò Công

Màu xanh xa tít cánh đồng tuổi thơ

Cái Bè, Cai Lậy… gây mơ

Trái cây, thiếu nữ…môi hờ hững môi

Mỹ Tho hủ tiếu ầu ơi!

Trôi dòng nước mát ngọt lời câu ca

Thái Sơn in bóng quê nhà

Ghe xuồng tấp nập ai qua một lần?

Áo bà ba với khăn rằn

Đưa anh vào mộng bâng khuâng đất trời

Muôn cây dừa nước nói cười

Lao xao bóng cá đớp đời say yêu

Ghé thăm Cồn Phụng cô liêu

Đạo Dừa đã mất trăm điều nghĩ suy

Bóng chiều chen chúc lối đi

Đồng Tâm anh đến xầm xì đó đây

Ai nuôi nghìn rắn đẹp thay!

Cho đời muôn nốt nhạc hay tình đầy

Tiền Giang anh đã đến đây

Bóng ai ngồi nhớ bóng ai thuở nào?

Tác giả: Thiên Ân

Chạm miền ký ức về với Tiền Giang
Chạm miền ký ức về với Tiền Giang

Tiền Giang quê tôi 2

Quê tôi vùng đất Tiền Giang,

Một vùng cây trái mùa màng xinh tươi.

Vườn hoa thơm ngát rạng ngời,

Đi xa vẫn nhớ người ơi câu hò.

Ai về xin ghé Mỹ Tho,

Hủ tíu thơm ngát, bánh bò thật ngon.

Rau câu, dừa thạch rất giòn.

Cháo lòng Tân Hiệp chẳng mòn tháng năm.

Tháng ba mười sáu trăng rằm,

Thủ Khoa Huân tế hàng năm lại về.

Xôi vò, cơm rượu chỉnh tề,

Món ngon vật lạ phủ phê kính ngài.

Múa lân, hát bộ vui thay,

Nhộn nhịp già trẻ gái trai cúng chầu.

Quê tôi tuy chẳng được giầu,

Tình làng nghĩa xóm đậm màu yêu thương!

Tác giả: Kim Loan

Anh có về Tiền Giang

Anh có về Tiền Giang quê em

Đất Miền Tây mênh mang sông nước

Đồng lúa bạt ngàn, cây trái tốt tươi

Con gái Miền Tây duyên dáng nụ cười…

Anh nhớ về thăm Cai Lậy, Cái Bè

Thăm Châu Thành nếm vị ngọt Sầu riêng

Chợ Gạo, Long Kỳ, Tân Phước, Tân Phú Đông

Về đi anh – thỏa nỗi chờ mong!

Anh có về, anh nhớ ghé thăm

Thành phố Mỹ Tho ngập tràn ánh nắng

Con gái Mỹ Tho có làn da rất trắng

Với nụ cười lúng liếng làm duyên…

Em sẽ đưa anh thăm Biển Gò Công

Cánh hải âu mêng mông sóng nước

Biển chiều xanh một màu ngọc bích

Bãi cát dài, gió biển thổi mênh mang…

Về đi anh! Tiền Giang vẫn chờ anh…

Tác giả: Văn Liêm

Thầm lặng Gò Công

Sáng tháng sáu anh về với Gò Công.

Tình cờ gặp em thắm hồng đôi má.

Gò Công sinh ra mẫu nghi thiên hạ.

Hèn chi thấy em xinh quá đi thôi.

Bà Từ Dũ mẫu hậu của một thời.

Nổi tiếng từ bi giúp đời giúp nước.

Hoàng hậu Nam Phương nổi danh từ trước.

Tài sắc vẹn toàn mãi được vua yêu.

Con gái Gò Công duyên dáng mỹ miều.

Mắt biếc môi xinh như Kiều đằm thắm.

Mới gặp đó thôi sao lòng say đắm.

Biển Tân Thành anh ngồi ngắm sóng xô.

Miền đất phương nam lãng mạn lên thơ.

Trương Công Định đã dựng cờ khởi nghĩa.

Nơi lẫy lừng cần vương căn cứ địa.

Cửa Xoài Rạp vẫn thế khác gì đâu.

Bình Tây đại vương mãi ngẩng cao đầu.

Anh với em ta hiểu nhau là được.

Vàm Cỏ Đông bao tàu ghe xuôi ngược.

Ai tới rồi sẽ mộng ước về thăm.

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Lặng thầm duyên dáng thầm lặng Gò Công
Lặng thầm duyên dáng thầm lặng Gò Công

Thơ về Tiền Giang sâu lắng 

Mỹ Tho-Tiền Giang

Em tới thăm quê anh

Giữa mùa xuân nắng ấm

Em tới thăm quê anh

Mênh mang lời gió hát

Tiền giang ơi tiền giang

Em tới quê anh một chiều xuân mới

Hàng cây xanh mát dưới nắng vàng tươi

Thành phố xinh xinh mê đắm lòng người

Mỹ Tho lung linh ngọt ngào tình ái

Em đến quê anh mùa này đẹp lắm

Có dòng sông xanh uốn lượn quanh co

Bên những hàng dừa reo vui cùng gió

Và tình anh đó thắm đượm vần thơ

Em đến quê anh, quê anh đổi mới

Quê anh xinh xinh lòng người thơi thới

Em gửi gió mới một chút tình thơ

Về với Tiền Giang-Mỹ Tho trời mơ.

Tiền Giang quê tôi 3

Quê hương tôi có dòng sông
Phù sa nước nổi ruộng đồng phì nhiêu
Nhớ làm sao những buổi chiều
Lục bình theo nước thủy triều mênh mông.

Là dân chính gốc miền sông
Tiền Giang ta đó cũng dòng Cửu Long
Mẹ cha vất vả ruộng đồng
Mong cho con trẻ minh thông kiên cường.

Ngọt ngào tình cảm yêu thương
Quê hương sông nước vấn vương trong lòng
Cho dù nay đã xa sông
Lòng luôn tưởng nhớ dòng sông yên lành.

Tiền Giang cây trái ngọt lành
Bao la sông nước đồng xanh bạt ngàn
Xa quê lòng nhớ miên man
Nhớ dòng sông ấy thênh thang chảy dài.

Tác giả: Huệ Đàm

Gò Công chiều mùa đông

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Chiều mùa đông anh về với Tiền Giang
Trời Gò Công nắng hanh vàng trong gió
Lăng Hoàng gia nằm bên đường rộng mở
Chim hót ca hoa nở lúc đông về

Mảnh đất phương nam ai đã từng nghe
Gò Công biếc xanh miền quê đẹp quá
Nơi sinh ra những mẫu nghi thiên hạ
Bởi đất này có hoa lá xinh tươi

Anh gặp em cô gái hé môi cười
Nơi Soài Rạp nước chảy xuôi ra biển
Phong cảnh hữu tình con tim lưu luyến
Chợt nhớ về những câu chuyện chiến công

Nguyễn Huệ một thời thắp lửa Gò Công
Trương Định xưa vì non sông quyết chiến
Quá khứ oai hùng nơi đây hiển hiện
Ta tới Tân Thành bãi biển mây bay

Cảnh đẹp mê hồn anh thấy ngất ngây
Muốn được cùng em nắm tay dạo bước
Ngắm biển Tân Thành mênh mang sóng nước
Để thấy quê mình từng bước đổi thay.

Se lạnh dịu dàng Gò Công chiều mùa đông
Se lạnh dịu dàng Gò Công chiều mùa đông

>>> Xem thêm tại: Tuyển tập thơ về Lai Châu ngập tràn sắc núi tình người

Gửi em gái Tiền Giang

Tác giả: Nguyễn Thánh Ngã

Qua dòng Bảo Định,
Chợt nhớ người em gái Tiền Giang
Em như sông đi…

Trôi trôi,
Khúc dùng dằng tôi ở
Bên kia bờ nắng lợ Mỹ Tho
Ai có về cồn phố
Vớt giùm tôi màu tím lục bình
Tặng người em gái nhỏ
Dẫu biết lục bình minh mang
Còn tôi - kẻ giang hồ vụn
Cũng có lần chạm giọng phù sa
Nghe tê điếng câu hò chợ nổi

Ôi cây trái Vĩnh Kim,
Ngọt lịm tiếng đờn kìm phím lõm
Chiếc ghe bầu của khách thương hồ chưa đậu
Tắc- rán như tên xé sóng xô cồn… Cồn Thới Sơn, cồn Phụng
Như giọt mật ong rớt xuống từ trời
Long lanh giữa miệt vườn rợp lá

Sông về đâu,
Có nghe biển Tân Thành sóng vỗ
Bờ cát đen dưới ánh trăng rằm
Em Gò Công, Cái Bè, Chợ Gạo…
Đời đục trong con nước lớn ròng

Câu thơ tôi lênh đênh,
Nhưng hồn tôi bùn lắng
Nghe tiếng chuông Vĩnh Tràng
Gởi nỗi nhớ ngân xa…

Mỹ Tho tức cảnh 

Tác giả: Học Lạc

Trên Sài Gòn dưới Mỹ Tho
Đâu đâu phong cảnh cũng nhường cho
Lớn ròng chung rạch, chia đôi ngả
Cũ mới phân nhau cũng một đò
Phố cất vẽ vời xanh tựa lục
Buồm dong lên xuống trắng như cò
Đắc tình trạo tử nên mưa nắng
Dắn dỏi đua nhau tiếng hát đò.

Tiền Giang quê tôi

Tác giả: Nguyễn Quang Vinh

Quê tôi sông nước miền Tây
Ngạt ngào hương lúa ngất ngây dâng đời
Nắng về chói rực muôn nơi
Đẹp tươi sức sống đất trời Tiền Giang

Thủ Khoa Huân, đứng hiên ngang
Dõi theo dòng Bảo Định Giang hiền hoà
Lạc Hồng rực rỡ vườn hoa
Cho thành phố nhỏ đậm đà sắc hương

Mỹ Tho, yêu lắm phố phường
Yêu sao cả những nẻo đường quê tôi
Sông Tiền in dấu còn noi
Rạch Gầm - Xoài Mút sáng soi chí hùng

Ấp Bắc gang thép vô cùng
Chiến công vang dội lẫy lừng năm châu!

Trấn Định xuân canh

Tác giả: Trịnh Hoài Đức

Xuân về bến đẹp bờ tươi,
Ruộng phía nam sức bao người dồn ra.
Tưới thông mương máng chan hòa,
Sau mưa cày gốc cây già bật tung.
Trẻ chăn trâu sáo ngang lưng,
Tiếng chim hòa tiếng ca lừng tiều phu.
Người lớn dệt vải cày bừa,
Rẽ dâu, đứa trẻ cơm đưa ra đồng.

Miền Tây thương nhớ

Về miền Tây! Xuôi Tiền Giang mùa lúa chín

Hương đất tình người hòa nhịp sóng Cửu Long

Đỏ hạt phù sa bơi theo mùa nước nổi.

Tim tím lục bình chín nhớ mười thương.

Về miền Tây! Ta qua cầu Mỹ Thuận

Dưới bóng chùa vàng yêu điệu múa Lâm Thôn

Con gái Nha Mân má hồng hây hây đỏ

Thêm nắng đồng bằng vàng nỗi nhớ mênh mông.

Ai xa quê không nhớ cầu tre bến nước

Chái bếp thơm cơm thấm hương vị quê nhà

Cánh diều bay cao bao ước mơ khát vọng

Em lơi mái chèo hát khúc tình ca.

Về Miền Tây! Qua Tràm Chim Đồng Tháp

Ghé Ninh Kiều thăm chợ nổi Cái Răng

Rừng U Minh đước tràm xanh lấn biển

Bạc Liêu hẹn thề cùng gõ nhịp song lang.

Về miền Tây! Cùng nhau về em nhé

Thương áo bà ba bay lộng gió vàm sông

Mỗi vùng đất đi qua nhớ tiền nhân mở cõi

Ngọt nước sông Tiền cù lao phố Thới Sơn.

Chan chứa tình quê miền Tây thương nhớ
Chan chứa tình quê miền Tây thương nhớ

Những bài thơ về Tiền Giang không chỉ lưu giữ ký ức, gợi nhớ quê nhà mà còn là sợi dây kết nối tâm hồn với cội nguồn. Trong từng câu chữ, người đọc tìm thấy sự bình yên, sự gắn bó và tình cảm chân thành với miền đất hiền hòa.

 

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.