Dưới đây là những câu ca dao đặc sắc về vùng đất An Giang, thể hiện nét đẹp thiên nhiên, văn hóa và tình cảm đậm đà của người dân Nam Bộ.
1/
Anh đi lên Bảy Núi,
Anh chạy thẳng núi Tà Lơn,
Căn nợ keo sơn, thấu đến ông Trời;
Ngó lên trời thấy trời cao,
Ngó xuống đất thấy đất thấp,
Anh đến tam cấp
Lập Cửu Trùng Đài
Thời hư trời khiến; anh lập hoài cũng phải nên.
Câu ca dao sử dụng hình ảnh núi non và trời đất để diễn tả sự ràng buộc, gắn bó keo sơn giữa người với người, như một món nợ tình cảm không thể cắt đứt dù lớn lao, sâu đậm đến mức “thấu đến ông Trời”. Người đi qua nhiều nơi hiểm trở, vượt núi non để hoàn thành một công việc lớn lao (lập Cửu Trùng Đài), ngụ ý dù gian nan, thử thách đến đâu cũng sẽ thành công nếu có lòng kiên trì. Câu ca dao này còn thể hiện ý chí bền bỉ, sự kiên định và niềm tin vào số mệnh tốt đẹp.
2/
Anh đi Châu Đốc Nam Vang,
Viết thơ nhắn lại em khoan lấy chồng.
Người đi xa gửi lời nhắn nhủ đến người yêu đừng vội lấy chồng, ngầm biểu hiện tình yêu thủy chung, sự chờ đợi và hy vọng ngày sum họp. Câu ca dao này phản ánh tâm trạng cô đơn, khắc khoải của những người yêu nhau khi bị chia cắt bởi khoảng cách, đồng thời nói lên sự trung thành và niềm tin vào mối quan hệ vững bền.
>>>Mở rộng kiến thức tại đây: Những câu ca dao về tình yêu thương lay động trái tim người Việt
3/
Ba phen quạ nói với diều,
Cù lao ông Chưởng có nhiều cá tôm.
Hình ảnh “quạ nói với diều” mang tính tượng trưng, như những người bạn trò chuyện về sự giàu có, phong phú của vùng cù lao Ông Chưởng với nguồn thủy sản dồi dào. Câu ca dao ca ngợi cảnh sắc và sự giàu có của thiên nhiên vùng đất An Giang, tạo nên sự gắn bó mật thiết giữa người dân và thiên nhiên sông nước.
4/
Chàng đi Châu Đốc, Nam Vang,
Nỗi sầu em chịu đa mang một mình.
Câu ca dao nhấn mạnh nỗi cô đơn, nỗi nhớ nhung và gánh nặng tâm lý của người con gái khi người yêu đi xa. “Chịu đa mang một mình” ngụ ý phải gánh vác mọi khó khăn, thử thách, nỗi buồn một mình, không ai san sẻ. Đây cũng là biểu tượng cho sự vất vả, tảo tần của người phụ nữ miền quê.
5/
Chiều chiều quạ nói với diều,
Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm.
Câu ca dao dùng hình ảnh thân thuộc của đời sống sông nước để tả cảnh vật bình dị nhưng trù phú của vùng đất. “Chiều chiều” còn gợi lên sự yên bình, an nhiên của buổi hoàng hôn trên vùng sông nước, khiến lòng người nhớ thương, đắm say.
6/
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc
Dốc nào cao bằng dốc Cần Thơ
Anh thương em lững đững lờ đờ
Giả như Tôn Các mà chờ Bạch Viên.
Câu ca dao dùng so sánh hình ảnh “đèn Châu Đốc” và “dốc Cần Thơ” – những biểu tượng nổi tiếng của vùng đất Nam Bộ – để làm nổi bật sự cao quý, tầm quan trọng của tình yêu thủy chung. Người trai “lững đững lờ đờ” thể hiện sự nhớ nhung, mong đợi mòn mỏi, còn câu “giả như Tôn Các mà chờ Bạch Viên” lấy câu chuyện trong truyền thuyết để diễn tả sự kiên nhẫn và lòng chung thủy tuyệt đối.
7/
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc,
Đất nào dốc cho bằng đất Nam Vang?
Một tiếng anh than,
Hai hàng lụy nhỏ,
Có cha mẹ già biết bỏ cho ai?
Câu ca dao diễn tả nỗi niềm cô đơn, thương nhớ cha mẹ già ở quê nhà khi người con đi xa. “Một tiếng anh than” cùng “hai hàng lụy nhỏ” thể hiện sự đau lòng, day dứt của người con khi không thể chăm sóc cha mẹ lúc tuổi già. Đồng thời, câu cũng phản ánh sự gắn bó mật thiết, tình cảm thiêng liêng giữa con cái và cha mẹ trong văn hóa Việt Nam.
8/
Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc,
Gió nào độc cho bằng gió Gò Công?
Thổi gió Đông lạc vợ xa chồng,
Nằm đêm nghĩ lại, nước mắt hồng tuôn rơi.
Câu ca dao nhấn mạnh sự chia ly, nỗi đau mất mát do sóng gió cuộc đời gây ra. Hình ảnh “gió độc” tượng trưng cho những hoàn cảnh khó khăn, nghiệt ngã khiến vợ chồng phải xa cách. Người nằm đêm suy nghĩ, nước mắt rơi thể hiện sự bất lực, nỗi thương nhớ khôn nguôi.
9/
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc,
Gió nào độc bằng gió Gò Công?
Nổi một trận giông lạc vợ mất chồng,
Đêm nằm nghĩ lại phật phồng lá gan.
Câu ca dao nói lên sự đau khổ, phẫn uất của người ở lại khi gia đình tan vỡ vì những biến cố bất ngờ. “Phật phồng lá gan” diễn tả sự căng thẳng, giận dữ và thất vọng đến tận cùng, không thể nguôi ngoai.
10/
Đèn nào cao bằng đèn Sở Thượng,
Nhân nghĩa nào trượng bằng nhân nghĩa phu thê?
Dầu anh có lạc Sở qua Tề,
Năm ba bữa anh cũng trở về thăm em.
Ca dao ca ngợi tình nghĩa vợ chồng, nhấn mạnh sự trung thành và thủy chung dù phải cách xa. “Lạc Sở qua Tề” là ẩn dụ cho những khoảng cách xa xôi, nhưng tình nghĩa vợ chồng vẫn không phai nhạt, luôn nhớ về nhau và thường xuyên sum họp.
11/
Đường Nhà Bàn nó trơn như mỡ,
Đường ngoài chợ lạnh tợ thâm sương.
Giăng tay se sợi chỉ hường,
Kết duyên chồng vợ kiếm đường ra vô.
Hình ảnh đường trơn trượt và lạnh giá thể hiện những khó khăn, thử thách trong cuộc sống hôn nhân. “Giăng tay se sợi chỉ hường” ám chỉ việc vun đắp, kết nối tình cảm vợ chồng dù phải trải qua bao gian nan, khó nhọc.
12/
Gà nào hay cho bằng gà Cao Lãnh,
Gái nào bảnh cho bằng gái Tân Châu?
Anh thương em chẳng nại sang giàu,
Mứt hồng đôi lượng, trà Tàu đôi cân.
Câu ca dao tôn vinh nét đẹp của con người miền Tây, vừa là ca ngợi sản vật địa phương, vừa nói lên tình yêu chân thành không vụ lợi về vật chất, chỉ cần những điều giản dị, gần gũi cũng đủ làm nên hạnh phúc.
13/
Hang Tra là xứ quê mùa,
Đi thăm cháu ngoại cho vừa Cà na.
Câu ca dao thể hiện sự mộc mạc, giản dị của vùng quê, đồng thời nhắc đến tình cảm gia đình đầm ấm, gần gũi, khi người đi thăm cháu ngoại với niềm vui, sự trọn vẹn.
14/
Ngó lên Châu Đốc,
Ngó xuống Vàm Nao.
Sóng bổ lao xao,
Anh thương em ruột thắt gan bào,
Biết em có thương lại chút nào hay không?
Câu ca dao thể hiện nỗi nhớ da diết, xót xa của người con trai dành cho người yêu, mang tâm trạng băn khoăn, không biết tình cảm của mình có được đáp lại hay không. Thiên nhiên sông nước được dùng làm phông nền cảm xúc, làm tăng sự sâu lắng và bi tráng.
15/
Ngó lên Châu Đốc,
Thấy gốc bần trôi.
Ngó xuống Vàm Nao,
Thấy sóng bủa lao xao.
Anh thương em ruột thắt gan bào,
Biết em có thương lại, chút nào hay không?
Câu này nhấn mạnh sự bất an và day dứt trong tình yêu, thể hiện qua hình ảnh thiên nhiên thay đổi như sự lên xuống của sóng nước, gợi lên sự bấp bênh, khó đoán.
16/
Tri Tôn- Châu Đốc rất gần
Thương anh em nhớ, em lần xuống thăm.
Câu ca dao nói về tình cảm gắn bó khăng khít giữa những người thân, bạn bè ở gần nhau, nhấn mạnh sự sum họp, thăm hỏi là nét đẹp trong văn hóa người dân miền Nam.
>>>Tiếp tục khám phá: Tuyển chọn ca dao về Bác Hồ sâu sắc, giản dị và đầy xúc động
17/
Trèo lên Mây Tô, dòm xuống Cà Mau,
Lòng ta thầm nghĩ rằng nhau mấy năm,
Chân ta vẫn bước thăm em vài lần,
Chuyến này xuống lỗ nẻo dâng trào tràn.
Câu ca dao biểu thị sự nỗ lực đi lại vượt xa, dù khó khăn vất vả để giữ gìn tình cảm. Hình ảnh “trèo lên Mây Tô, dòm xuống Cà Mau” thể hiện sự bao quát, kiên trì đi qua mọi miền, biểu tượng cho tấm lòng thủy chung.
18/
Trèo lên Mây Tô, dòm xuống Cà Mau,
Lòng ta thầm nghĩ về nhau mấy năm,
Chân ta vẫn bước thăm em vài lần,
Chuyến này xuống lỗ nẻo dâng trào tràn.
Câu ca dao thể hiện sự kiên định và bền bỉ trong tình yêu, dù thời gian và khoảng cách có thể chia cắt nhưng tấm lòng vẫn không thay đổi.
Những câu ca dao về An Giang đã và đang trở thành sợi dây gắn kết thế hệ hôm nay với quá khứ, là lời nhắc nhở về tình yêu quê hương, đất nước. Dù thời gian có đổi thay, nét đẹp truyền thống và tâm hồn An Giang vẫn mãi tỏa sáng trong từng câu ca dao, giữ vững dấu ấn trong lòng mọi người yêu miền Tây.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.