Những bài thơ về Đồng Nai thấm đẫm tình quê

Từ dòng sông Đồng Nai êm đềm đến những cánh rừng bạt ngàn, mảnh đất này không chỉ hấp dẫn bởi vẻ đẹp thiên nhiên mà còn truyền cảm hứng qua những vần thơ mang đậm dấu ấn quê hương.

Thơ về Đồng Nai đặc sắc nhất

Đồng Nai ngày mới

Tác giả: A Lý Phượng Tuyền

Về đây nhớ Trấn Biên xưa
Bên cù lao Phố hàng dừa nghiêng nghiêng
Êm đềm con nước triền miên
Dòng sông đầm ấm nghĩa tình mến yêu

Đồng Nai ơi… niềm vui chan chứa
Khí phách hiên ngang, bóng hình vẫn như còn đây
Thuở khai hoang, cùng gian khó hiểm nguy không sờn
Giọt mồ hôi thắm cùng nước non

Quyết chí không hề lui

Ôi, dáng hình người xưa như còn sống lại… chẳng hề phai.

Tình đất đỏ miền Đông theo năm tháng
Vẫn chan hòa cùng ý Đảng lòng dân
Đồng Nai ơi, thương nhớ biết bao lần
Niềm tin mới,
Trong ngày vui Biên Hòa ba trăm năm xây dựng

Bài thơ về đồng nai khắc họa Đồng Nai ngày mới vươn lên
Bài thơ về đồng nai khắc họa Đồng Nai ngày mới vươn lên

Tết Biên Hoà

Tác giả: Minh Sơn Lê

Anh về thăm lại Biên Hoà
Ghé Cù Lao Phố thăm nhà em xưa
Dưới cây vàng nắng ban trưa
Mấy con chim nhắn rằng… em chưa về!

Anh ra gốc mận bên hè
Mùa về trái chín thật mê trên nhành
Mấy con kiến nhỏ nhìn anh
Bảo rằng mận đó chỉ dành cho em.

Xuân này nhà vắng không em
Cội mai vàng đứng bên thềm nhớ em
Anh về thăm chốn xưa em
Để thương, để giữ tình em bên đời.

Đồng Nai êm ả dòng trôi
Tắm mùa xuân mới bên trời nước non
Nước non giờ đã hao mòn
Em, anh thêm nặng dỗi hờn tháng năm…

Đồng Nai trong tôi

Tác giả: Trần Văn Anh

Đồng Nai trong tôi
Nơi tôi cất tiếng khóc chào đời
Sông Đồng Nai thương nhớ !
Những buổi chiều đi tắm cùng cha
Và...

Tôi xa sông những ngày hè vội vã
Về Quảng Trị thời thơ ấu của mẹ cha
Tuổi học trò mơ mộng một dòng sông
Trong tôi luôn thương nhớ biết chừng nào.

Ngày ấy!

Giã từ con sông của tuổi thơ
Ôm ấp mơ mộng một ngày về
Mơ ngày nào tắm lại nước sông xưa
Mơ ngày nào ôm dòng sông vào nỗi nhớ !

Sông Đồng Nai ơi, thương thương mấy cho vừa.

Biên Hoà một thoáng nhớ

Ai về xứ bưởi Biên Hòa

Thăm người em gái quê nhà dễ thương !

Dòng Đồng Nai chảy xuôi nguồn

Chia hai ngã rẻ mượn xuồng thăm nhau 

Tiện đường ghé phố Cù Lao 

Rồi lên làng bưởi Tân Triều ngọt ngon.

Châu Thới nhìn cảnh núi non

Nhớ ơn tử sĩ, hỏi còn Nghĩa Trang ? 

Hay là bia, mộ hoang tàn !

Chẳng người nhang khói, hồn oan vật vờ.

Nghĩa Đài còn giữ câu thơ ?

Ghi ơn Tổ Quốc tôn thờ tiền nhân.

Hố Nai, Gia Kiệm, Cát Tiên

Vườn xưa còn đẹp với nhiều thú, hoa

Bao năm ghé lại thăm nhà

Biên Hùng điểm hẹn, Biên Hòa mến yêu.

Hương sắc Đồng Nai

Tác giả: Nguyễn An Đệ

Nắng lung linh, gió ru như lời hát
Khung trời hồng bát ngát giữa ngàn phương
Ai có về có nhớ đất quê hương
Đồng Nai ơi tình mình thương biết mấy.

Về Biên Hòa em ơi em có thấy
Bóng đôi mình soi đáy nước Bửu Long
Lung linh màu dòng nước mát xanh trong
Như mắt em như tấm lòng anh đó.

Em có thương quê hương miền đất đỏ
Long Khánh mình có hương vị sầu riêng
Không gian lành rừng sinh thái Cát Tiên
Nhớ không em Giang Điền ta đã đến.

Em có thương sông Đồng Nai chung bến
Dòng nước xanh bên những dải vườn xanh
Nơi đã qua có chan chứa tình anh
Bưởi Tân Triều, măng Long Thành ngọt lịm.

Em có thương những hoàng hôn chiều tím
Trăng bên đồi chim ríu rít gọi nhau
Câu ân tình ta nhớ mãi về sau
Quê hương mình mau về đây em nhé!

Bài thơ về đồng nai rực rỡ nét Hương sắc Đồng Nai
Bài thơ về đồng nai rực rỡ nét Hương sắc Đồng Nai

Về Đồng Nai

Tác giả: Ngô Quốc Việt

“Nhà Bè nước chảy chia hai
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về”

Đi xa mới thấy nhớ quê
Hôm nay ta lại đi về quê ta
Ta đi trong buổi chiều tà
Chạy theo năm mốt phải qua Long Thành
Ven đường cây trái tươi xanh
Nhà cao cửa rộng… mọc nhanh thật mà
Đi nhanh cho đến Biên Hòa
Tên cũ vốn được gọi là Trấn Biên
Trăm năm văn hiến đất hiền
Khi xưa thủ phủ toàn miền phía nam
Biên Hòa, Thống Nhất, Trảng Bom
Xuôi theo lộ một hòm hòm bốn mươi
Long Khánh thị xã vẫy cười
Tượng đài chiến thắng sáng ngời trong đêm
Lật từng trang sử ra xem
Mười hai ngày đánh vang rền chiến công
Xuân Lộc đang lúc mưa giông
Mưa giăng phủ lối cánh đồng xa xa

Nữa đêm mới bước tới nhà
Ta về với mẹ với cha ta rồi.

Ta lại về sông Ray ơi

Tác giả: Nguyễn Nguyên Phượng

Về đây cứ ngỡ tình cờ
Mười lăm năm. Cuộc hẹn hò vẫn xanh
Sông Ray nắng, bụi đất lành
Vượt cầu, băng suối mà thành quê hương
Nông trường Một còn mờ sương
Áo trắng bay quyện trống trường lan xa
Ngã Tư bè bạn cùng ta
Tầng cao. Trang mộng mở ra bầu trời
Những cánh chim mạnh nhịp đời
Như trong cổ tích chan ngời dấu yêu

Những chiều Cống Lở mưa xiêu
Cuộn tràn Suối Đá cũng liều xe bon
Đêm hồng Hội trại dập dờn
Tiếng ca em ngọt còn hơn rượu tình
Cuộc cờ xe, pháo rập rình
Được, thua sảng khoái quên mình gian nan
Lại mùa phượng náo nức sang
Ve ngân li biệt cho bàng hoàng đau
Dòng trôi sinh tử về đâu?
Có chăng tri kỉ bền lâu với đời…
Ta lại về – Sông Ray ơi
Tươi nguyên thương nhớ đầy vơi hẹn hò…

Du kích Đồng Nai

Tác giả: Huỳnh Văn Nghệ

Chiến khu Đ có từ thuở ấy
Có một anh đồng chí
Sau Nam Kỳ khởi nghĩa năm bốn mươi
Đưa chi bộ về rừng Đồng Nai
Lập chiến khu nuôi chí lớn.

Nước ngọt, dân thương, rừng rộng
Tiếng súng đêm đêm phá mộng bọn lính, tề
Bạn với núi rừng, trái cam, măng le.

Đêm lắng nghe gió trời muôn dặm:
Thuyền Hít-le chìm đắm.
Biển Liên Xô sóng đỏ dâng trào
Pháp mở cửa Đông Dương quỳ gối
Rước Nhật vào
Hơn hai triệu đồng bào chết đói…
Chi đội vũ trang mới tròn tiểu đội
Cơ sở nhân dân chỉ nội huyện Tân Uyên.
Phải chống nguỵ, tề bố ráp ngày đêm
Suất năm năm, hai chính quyền Pháp, Nhật.
Ngày đói ăn rau, đêm lo thao thức
Mỗi năm thêm nấm mộ giữa rừng:
Ba Tôn, Bảy Chiếp, Út Liễng, Tư Mừng…

Bỗng một chiều sương
Gió thu đang tơ vàng lá cám.
Động bước chân ai, giật mình rừng thẳm.
Anh Giỏi về, người thợ xưởng Ba Son.
Lá cờ son
Tay anh hé mờ
Lệ du kích Đồng Nai thấm vào vải đỏ.
Giữa mùa thu mà hoa nở thình lình.

Đọc truyền đơn như đọc bức thư tình
Từng chữ một đánh vần đến thuộc
Chiến khu xanh đêm vui đỏ đuốc
Suối mừng reo, tiếng guốc nhịp đều đều.
Chợ Tân Uyên bỗng lên giá lụa điều
Mua lụa đỏ cũng bị tra, bị đánh.
Cờ Việt Minh, ngôi sao năm cánh
Như tim vàng ngự giữa lòng son.
Cách mạng đến giữa mùa trăng tháng Tám
Chiến khu Đ, rừng vắng bóng tưng bừng.
Sợi dây thừng thắt bao đạn quanh lưng
Áo rách vai, đầu trần, đi khởi nghĩa.

Những tròng mắt bừng bừng ánh lửa
Gót chân chai giậm vỡ nhựa đường.
Cờ đỏ sao vàng
Đã ngập trời Nam Bộ:
Những đoàn người như thác đổ
Tiếng hò reo đất lở nghiêng trời
Bọn giặc Nhật rụng rời
Quỳ dâng lại Sài Gòn và lục tỉnh

Người du kích Đồng Nai gác toà thị sảnh
Ngỡ từ nay hết nghe lạnh rừng sâu.

Bài thơ về đồng nai khắc ghi tinh thần Du kích Đồng Nai
Bài thơ về đồng nai khắc ghi tinh thần Du kích Đồng Nai

Bây giờ Đắk Lua

Tác giả: Huyền Quy

Mượn đường về với Đắk Lua
Bon bon xe chạy gió lùa chiêm bao
Đắk Lua – “ốc đảo” thưở nào
Đôi bờ ngăn cách cả vào lời ru
Con phà già cỗi, ưu tư
Oằn lưng gánh lũ biết từ bao lâu

Sông sâu cho sóng bạc đầu
Tiếng gà gáy sáng bắc cầu em sang?
Bây giờ cầu mới thênh thang
Mỏi mòn bỏ lại, mênh mang tiếng cười
Bắp, dâu, lúa, đậu… xanh ngời
Ấm no, hạnh phúc không vời vợi xa
Ruộng đồng ngút ngát, bao la
Sắc hoa nhuộm thắm lời ca đón chào!

Cô gái Đồng Nai

Tác giả: Bàng Bá Lân

Em là con gái Đồng Nai
Hàm răng em trắng, khổ người em duyên
Em cười, em nói hồn nhiên
Tình em như trái sầu riêng đậm đà
Ta về ta nhớ đêm qua…
Nhớ ai nhớ cả món quà Đồng Nai
Món quà ai gởi cho ai
Kèm theo thăm hỏi đôi lời thương thương
Yêu em, yêu cả con đường

Đưa ta về chốn ruộng vườn phì nhiêu

Cần Thơ, Rạch Giá, Bạc Liêu

Rằng thương rằng nhớ rằng yêu lạ lùng

Cô em má đỏ hồng hồng

Buôn xuôi bán ngược, có chồng hay chưa?

Xe đò ai đón ai đưa?

Mà em đi sớm về trưa một mình

Em cười, ô, xỉnh xình xinh

Hỏi em, em chỉ lặng thinh… mỉm cười.

​​Đất Đồng Nai

Tác giả: Trịnh Hoài Đức

Nhớ xưa thời thái bình
Đất Đồng Nai thịnh mỹ
Đạo Phật được hưng sùng
Nhà ngoại thêm phú quý.
Ta đồng tử đốt hương
Sư theo đòi giáo nghĩa
Bên ngoài chia đạo, đời
Bên trong đồng tâm chí.
Loạn lạc phải xa nhau
Thế giới thành ngạ quỷ
Ta trôi nổi vào ra
Bọt bèo biển sinh tử.
Mới đó bốn mươi năm
Chớp nhoáng chuyện thế sự
Nay bỗng nhiên nhàn hành
Nơi thiền môn gặp gỡ.
Ta hiệp biện trấn công
Sư cao tăng thượng sĩ!
Nhắc lại chuyện ngày qua
Tâm cùng tâm tương nghị.
Chuyện xưa nói sao cùng
Đại đạo vốn như thị.

<<< Khám phá thêm: Những vần thơ sâu lắng về quê hương Đồng Tháp

Thơ ngắn về Đồng Nai

Đồng Nai

Tác giả: Trần Ngọc Tuấn

Người xưa cuốc gió bừa mây
Cho con cháu gặt bông sây mùa vàng
Người xưa phát cỏ khẩn hoang
Đào kinh khơi tắc dựng làng lập quê
Người xưa gươm khắc lời thề
Tình son nghĩa sắt đề huề anh em
Đồng Nai con nước êm đềm
Còn nghe vó ngựa gõ thềm sông xanh.

Bài thơ về đồng nai êm đềm chất Đồng Nai thấm đẫm tình
Bài thơ về đồng nai êm đềm chất Đồng Nai thấm đẫm tình

Đàn đá Bình Đa

Tác giả: Trần Ngọc Tuấn

Lặng im một góc bảo tàng
Bình Đa một thoáng giữa ngàn cổ xưa
Ngỡ đàn tàn nhịp nắng mưa
Chợt trong thớ đá nhặt thưa luân hồi.

Rừng cao su Xuân Lộc

Tác giả: Trần Ngọc Tuấn

Mùa đông
Lá rụng
Người giống thế
Mà đừng phải thế !
Rừng cao su
Vắt kiệt máu mình
Rồi lặng lẽ…
Người giống thế
Mà đừng phải thế !

Biên Hoà

Tác giả: Nguyên Phong

Sông Phố, Cù Lao ấy thuở xa
Xứ bưởi lừng danh đất Biên Hoà
Bửu Long thấp thoáng rồng ẩn hiện
Châu Thới ung dung ngọc một toà
Đồng Nai ghềnh đá ngăn tàu giặc
Dốc Sỏi hồn thiêng máu chan hoà
Sân trường phượng đỏ miên man nhớ
Ngô Quyền áo trắng tuổi mơ hoa

Em !!

Tác giả: Lê Vinh Nội Vũ

Cô gái Đồng Nai
Em đang xa
Với miệt mài nhớ, quên
Yêu đi!
Động sóng lòng lên
Mình so sánh thử chông chênh kiểu gì?

Thiên di, điểm ấy thiên di

Bao giờ có một lần đi, bao giờ?

Người tạc tượng đá ở Bửu Long

Tác giả: Trần Ngọc Tuấn

Người chân đất tạc rồng bay
Một đời lặng lẽ nắng ngày sương đêm
Mai hóa đất dưới cỏ mềm
Hồn còn cậy đá gánh thêm nợ trần.

Ký ức Bửu Long

Tác giả: Cao Xuân Sơn

Hồ không rộng, núi không cao… nơi ấy
Cây cỏ, chùa chiền, đất đá cũng thường thôi
Buổi em về, Bửu Long thành thắng cảnh
Cho anh yêu
Yêu cả vạt mắc cỡ đầy gai quanh chỗ ta ngồi

Còn đó Bửu Long… lạnh trắng một vòm trời
Em mất hút – bỗng dưng thừa thãi hết
Anh thành con chim tháng ngày mang tiếng hót
Bay ngược chiều những lứa đôi vui!

Bài thơ về đồng nai gợi về Ký ức Bửu Long xa xưa
Bài thơ về đồng nai gợi về Ký ức Bửu Long xa xưa

Đồng Nai hiện lên trong thơ với hình ảnh gần gũi, thân quen và đậm chất quê hương. Những vần thơ ấy mãi là cầu nối yêu thương, nhắc nhở ta gìn giữ và tự hào về cội nguồn dân tộc.

 

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.