Thơ ca về Trường Sa - bản hùng ca của biển đảo Việt
Trường Sa – vùng biển đảo thiêng liêng nơi đầu sóng của Tổ quốc, luôn khơi nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Những bài thơ về Trường Sa là bản hòa ca của lòng yêu nước, là lời tri ân gửi đến những người lính đảo kiên cường.
Bài thơ sâu lắng nhất về biển đảo Trường Sa
Tổ quốc nhìn từ biển
Tác giả: Nguyễn Việt Chiến
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không?
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm hoạ
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
Đợi mưa trên đảo sinh tồn
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn
Bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy
Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy
Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời...
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ thôi không héo quắt
Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hoá đất liền
Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
Rồi khao nhau
Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
Ôi ước gì được thấy mưa rơi ...
Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..
Ôi, ước gì được thấy mưa rơi
Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy choi choi trên cát
Giãy giụa tơi bời trên cát
Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
Úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo
Mưa đi ! Mưa đi ! Mưa cho táo bạo
Mưa như chưa bao giờ mưa, sấm sét đùng đùng
Nhưng làm sao mưa cứ ngại ngùng
Chập chờn bay phía xa khơi...
Chúng tôi ngồi ôm súng đợi mưa rơi
Lòng thắc thỏm niềm vui không nói hết
Mưa đi ! Mưa đi ! Mưa cho mãnh liệt
Mưa lèm nhèm chúng tôi chẳng thích đâu
Nhưng không có mưa rào thì cứ mưa ngâu
Hay mưa bụi ... mưa li ti... cũng được
Mặt chúng tôi ngửa lên hứng nước
Một hạt nhỏ thôi cát cũng dịu đi nhiều...
Ôi đảo Sinh Tồn, hòn đảo thân yêu
Dẫu chẳng có mưa, chúng tôi vẫn sinh tồn
trên mặt đảo
Đảo vẫn sinh tồn trên đại dương gió bão
Chúng tôi như hòn đá ngàn năm trong đập
trái tim người
Như đá vững bền, như đá tốt tươi...
Mưa vẫn dăng màn lộng lẫy phía xa khơi
Mưa yểu điệu như một nàng công chúa
Dù mưa chẳng bao giờ đến nữa
Thì xin cứ hiện lên thăm thẳm cuối chân trời
Để bao giờ cánh lính chúng tôi
Cũng có một niềm vui
đón đợi...
Thao thức Trường Sa
Tác giả: Nguyễn Thế Kỷ
Trường Sa ơi, ngày mai tàu cập bến
Ta lại về phố thị thân thương
Vòng tay ấm, bữa cơm sum họp
Và riêng, chung bao chuyện vui buồn.
Biển dẫu yên mà lòng ta lại động
Lắng tin xa những cơn bão chập chờn
Bỗng hiển hiện trang sử thời mở cõi
Máu cha ông còn bầm đỏ hoàng hôn.
Ôm lính đảo yêu tin bao gương mặt
Tuổi đôi mươi lồng lộng biển trời
Mắt trong vắt chưa một lần hò hẹn
Đêm mơ còn nũng nịu gọi “Mẹ ơi !”
Muốn ôm ghì bãi san hô - chiến lũy
Những pháo đài vươn sóng Bạch Đằng Giang
Khi Đá Lát, Sinh Tồn, Song Tử
Lúc dịu dàng Tiên Nữ, An Bang…
Trước Trường Sa thấy mình bé nhỏ
Tựa cột mốc chủ quyền thêm vững lòng hơn
Ngắm rặng mồng tơi, nghe gà cục tác
Tổ quốc giữa trùng khơi sinh nở, trường tồn.
Đêm không ngủ Trường Sa, đêm trở gió
Gió hồng hoang ào ạt phía Hoàng Sa
Bao xương máu đắp hình hài Tổ quốc
Ấp Cờ đỏ lên tim mắt bỗng lệ nhòa.
Ai làm dậy sóng biển đông
Biển đảo Trường Sa và cả Hoàng Sa
Ngàn đời nay của nước Việt Nam ta
Muôn đời sau vẫn luôn là đất Việt
Vậy mà có kẻ vờ như không biết
Thò tay vào khua biển đảo Việt Nam
Đó phải chăng là mộng bá tham lam
Mà vô cớ nghĩ ra đường “chín đoạn”
Tranh chấp lân bang gây thù tạo oán
Dùng ngón bài gặm nhấm lấn biển đông
Vẫn đó còn kia có nhớ hay không?
Năm 56 (1956)
Một số đảo đông Hoàng Sa Bành chiếm
Năm 74 (1974)
Bằng thủ đoạn dối gian lấp liếm
Vờ “giúp Việt Nam” chiếm cả Hoàng Sa
Tháng 3/ 88 (1988)
Chữ Thập,Châu Viên, Bãi đá Gạc Ma
Biển hồng máu vì Xô Vanh chiếm đảo
Len Đao,Cô Lin nổi cuồng giông bão
Sáu tư chiến sỹ Việt Nam ngã xuống đảo tiền tiêu
Rồi hôm nay trắng trợn giở bài điêu
Đưa Giàn khoan, Hải quân ra chiếm biển
Lao húc đâm chìm tàu Việt Nam lương thiện
Đe dọa láng giềng, dạ đổi trắng thay đen
Đưa hàng trăm tàu quần lượn ngày đêm
Phá bình yên cả một vùng biển đảo
Hỏi xem ai là người gây gió bão
Kẻ nào làm dậy sóng biển đông
Ai khư khư giữ thái độ bất đồng
Ai làm cho cả loài người phẫn nộ
Lịch sử chứng minh bao đời còn đó
Trường Sa,Hoàng Sa mãi là của Việt Nam
Được bạn bè trên thế giới hân hoan
Ủng hộ Việt Nam kiên cường,chính nghĩa
Biển đông lặng đâu cần từ nhiều phía
Biển bình yên, chỉ khi Ung nhọt bá quyền được cắt bỏ mà thôi.
Gần lắm Trường Sa
Tác giả: Lê Thị Kim
Biết rằng xa lắm Trường Sa
Trùng dương ấy tôi chưa ra lần nào
Viết làm sao, viết làm sao
Câu thơ nào phải con tàu ra khơi
Thế mà đã có lòng tôi
Ở nơi cuối bến, ở nơi cùng bờ
Phải đâu chùm đảo san hô
Cũng không như một chùm thơ ngọt lành
Hỡi quần đảo cuối trời xanh
Như trăm hạt thóc vãi thành đảo con
Sóng bào mãi vẫn không mòn
Vẫn còn biển cả vẫn còn Trường Sa
Lời anh kể dẫn tôi ra
Bước lên ghềnh đá chim sa xuống đầu
Những loài chim biển hải âu
Tưởng người là loại chim đâu mới về
Sóng ù đặc cả tai nghe
Gió thường là trận bão ghê tốc nhà
Gặp hầm hào ở Trường Sa
Những người lính trẻ vừa xa đất liền
Anh ngồi kể rất bình yên
Mà sao sóng gió lại truyền sang tôi
Mà sao chùm đảo xa khơi
Nở tung toé tựa sao trời vụt lên
Nụ cười tôi giấc mơ đềm
Với quần đảo ấy đã liên quan nhiều
Những người lính đảo tiền tiêu
Chiều nay tiếng biển có kêu đầy hầm
Tai tôi tựa có ai cầm
Thì ra môt lá me nằm trong tay
Sài Gòn cây sóng đôi cây
Trường Sa ngoài ấy người hay nhớ nhà
Nơi nào cũng đất ông cha
Sá chi sóng lạ là đà cơn say
Hỡi chùm đảo cuối chân mây
Đâu như chùn trái trên cây mà nhìn
Ở nơi sừng sững niềm tin
Hỡi quần đảo của bốn nghìn năm qua
Tấm lòng theo mũi tàu ra
Với tôi quần đảo Trường Sa rất gần
Tổ quốc ở Trường Sa
Tác giả: Nguyễn Việt Chiến
Các con đứng như tượng đài quyết tử
Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra
Dòng máu Việt chảy trong hồn người Việt
Đang bồn chồn thao thức với Trường Sa
Khi hy sinh ở đảo đá Gạc Ma
Họ đã lấy ngực mình làm lá chắn
Để một lần Tổ quốc được sinh ra
Máu của họ thấm vào lòng biển thẳm
Cờ Tổ quốc phất lên trong mưa đạn
Phút cuối cùng đảo đá hóa biên cương
Họ đã lấy thân mình làm cột mốc
Chặn quân thù trên biển đảo quê hương
Họ đã hóa cánh chim muôn dặm sóng
Hướng về nơi đất mẹ vẫn mong chờ
Nếu mẹ gặp cánh chim về từ biển
Con đấy mà, mẹ đã nhận ra chưa!
Có nơi nào như Đất nước chúng ta
Viết bằng máu cả ngàn chương sử đỏ
Khi giặc đến vạn người con quyết tử
Cho một lần Tổ quốc được sinh ra
Biển mùa này sóng dữ phía Hoàng Sa
Các con mẹ vẫn ngày đêm bám biển
Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta
Như máu ấm trong màu cờ nước Việt
Biển Tổ quốc đang cần người giữ biển
Máu ngư dân trên sóng lại chan hòa
Máu của họ ngân bài ca giữ nước
Để một lần Tổ quốc được sinh ra
Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
Dầu là máu thắp trên thềm lục địa
Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra
<<< Khám phá thêm: Tuyển chọn những bài thơ về vợ đầy cảm xúc chân thành
Thơ ngắn về biển đảo Trường sa
Trường Sa quê hương ta
Tác giả: Lê Minh Tuy
Gần lắm Trường Sa đâu có xa
Một miền biển đảo đất ông cha
An Bang nghĩa Đảng còn sâu nặng
Nam Yết tình dân vẫn đậm đà
Song Tử sóng gầm rung nốt nhạc
Sinh Tồn gió thét rộn lời ca
Phan Vinh vang mãi hồn non nước
Thắm đẹp ngàn năm Tổ quốc ta.
Vè về đảo Trường Sa
Tác giả: Nguyễn thị Loạt
Lẳng lặng mà nghe
Bài vè tôi kể
Về biển đảo nhé
Mời bạn hãy ghé
Thăm đảo Trường Sa
Đảo của chúng ta
Biển cũng là nhà
Đảo là quê hương
Trên đường đi tới
Nhiều hòn đảo mới
Hoàng Sa đó mà,
Côn đảo, Phú Quốc
Biển nước mênh mông
Mời bạn đến thăm
Cùng vui chơi nhé
Ve vẻ vè ve
Bài vè đã hết.
Trường Sa
Biển xanh ôm ấp trời xanh
Rồng Tiên thuở ấy sinh thành Trường Sa
Trùng khơi nào có ngại xa
Long lanh hạt cát đã là quê hương.
Ở đây chẳng có gì riêng
Lá thư chung đọc, nỗi niềm chung lo
Đêm vui chung một câu hò
Nhớ thương chung một cánh cò hoàng hôn.
Sơn Ca, Song Tử, Sinh Tồn,…
Thuyền Chài, Vĩnh Viễn,… gửi hồn cha ông
Trường Sa nắng nỏ, bão dông
Cây phong ba với thành đồng lòng ta
Góc vườn xanh với tiếng gà
Cây súng thép với lời ca ngọt ngào.
Đêm qua trong giấc chiêm bao
Có anh lính trẻ giục trâu ra đồng
Luống cày tha thiết bên sông
Bỗng tung sóng trắng điệp trùng Trường Sa.
Trường Sa ước hẹn
Ta gặp nhau giữa trời xuân gió lộng.
Mình hẹn hò, hoa cỏ rộn ràng vui.
Mây phất phơ, hoa nắng nở xinh tươi.
Gió mang đến, hương tình yêu ngào ngạt.
Ta yêu nhau giữa biển trời dào dạt.
Biển ru tình, ngây ngất ngỏ lời thương.
Đôi hải âu, e ấp dệt uyên ương.
Cơn sóng biển, say men tình bến mộng.
Ta hẹn nhau giữa trời yên gió lặng.
Hạm đội Tàu, sạch bóng đảo Trường Sa.
Trả bình yên, cho biển đảo quê nhà.
Lòng phơi phới, tình ta nồng duyên thắm.
Cánh chim biển và anh lính đảo
Tác giả: Văn Liêm
Đến từ đâu cánh chim biển nhỏ nhoi?
Đậu trên tay anh hải quân tin cậy…
Chim bay đến với đảo xa vời vợi
Sưởi ấm lòng anh lính đảo Trường Sa.
Cánh chim nhỏ nhoi mang hơi ấm quê nhà
Mang đất liền vượt phong ba bão tố
Để lòng anh vơi đi nỗi nhớ
Súng chắc trên tay canh giữ biển trời.
Mỗi vần thơ viết về Trường Sa như nhịp tim của triệu trái tim Việt, gói trọn tình cảm với biển đảo quê hương. Đó không chỉ là thơ, mà còn là ngọn lửa của niềm tin, khát vọng và tinh thần bất khuất dân tộc.